"Con mẹ nó." Lưu Đức Trụ bị doạ cho suýt chút nữa hồn lìa khỏi xác, lùi lại phía sau làm đổ mấy giá sách.
Đêm khuya, trong một khung cảnh âm u yên tĩnh, vừa quay đầu lại đã nhìn thấy chiếc mặt nạ quỷ dị.
Cảm giác này thật sự quá kinh khủng.
Giống như tự mình trải nghiệm qua tình tiết một bộ phim kinh dị.
Lúc này, Diệp Vãn và Lâm Tiểu Tiếu từ trong bóng tối cạnh giá sách bước ra.
Lưu Đức Trụ đã kịp hoàn hồn, thì ra ba người này nửa đêm nửa hôm thả mình ra, để trêu đùa?
Tim cậu ta vẫn còn đập thình thịch nói: "Ba ngài quá đáng thật chứ."
"Ít nói lời thừa thôi. Không biết dùng mày làm được gì." Lâm Tiểu Tiếu dẫn Lưu Đức Trụ trở về phòng giam.
Diệp Vãn nói với Khánh Trần: "Phương diện động tác có tiến bộ rất lớn, nhưng thời gian huấn luyện quá ngắn, nên vẫn chưa được hoàn hảo lắm.
Khánh Trần chăm chú lắng nghe.
Diệp Vãn nói tiếp: "Điểm quan trọng nhất của việc đánh lén là không bị người khác phát hiện. Lần thứ nhất chú tiếp cận Lưu Đức Trụ có vẻ sốt ruột, khiến cho âm thanh và dao động trong hành lang có chút biến hoá. Ngay cả Lưu Đức Trụ cũng nhận ra, thân thể tên đó sẽ cho ra cảnh báo."
"Sau đó, mục tiêu càng lúc di chuyển càng nhanh, lúc này hô hấp và tiếng bước chân của cậu đã mất dần khống chế. Âm thanh đó anh nghe như tiếng trống, Lưu Đức Trụ cũng nhận ra rõ ràng. Nếu đổi thành một người lính đã trải qua huấn luyện, cậu chắc chắn sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-mong-cua-dem/924058/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.