Lần đầu tiên gặp nhau giữa những người hàng xóm, thời gian ngồi cùng nhau không nhiều. Hai bên nói chuyện với nhau vài câu, bỏ đi khúc nhạc dạo câu chuyện whisky, tất cả mọi chuyện tiếp theo đều trôi chảy.
Nhưng đám người Hồ Tiểu Ngưu quay trở về phòng, bọn họ ngồi yên lặng trên ghế salon.
Mọi người có thể hiểu được, cái thân thiết kia chỉ là hành động khách sáo. Muốn tiến thêm bước nữa vượt qua rào cản kia vẫn rất dài.
Trong suy nghĩ của Giang Tuyết, bọn họ là khách, không phải bạn bè.
Nếu chỉ dừng lại ở vị trí khách, sẽ không nhận được sự giúp đỡ của đối phương ở thành phố số 18.
Trong nhóm người, Hồ Tiểu Ngưu và Trương Thiên Chân là hai người lý trí và tỉnh táo nhất. Dù là phương án di chuyển từ thành phố số 7 đến thành phố số 18 hay kế hoạch tiếp xúc hai người kia, đều do hai người này vạch định.
Hồ Tiểu Ngưu nhìn mọi người nói: "Có lẽ chúng ta đã sai, ngay từ đầu đã sai rồi."
Mấy người nhìn về phía cậu ta.
Hồ Tiểu Ngưu dựa vào ghế salon, nói ra suy nghĩ của mình: "Chúng ta từ Hải Thành đến Lạc Thành, quãng đường xa như vậy còn muốn đưa tới những chiếc ghế salon bằng ra sang trọng. Mọi người nhìn xem, cảnh vật xung quanh đây mà có thêm những đồ đắt đỏ như thế thì sao? Ý mình không phải nói đến hoàn cảnh giàu nghèo, mà hiện tại chúng ta phải tập vứt đi thói kiêu ngạo, cách làm việc của người có tiền từ trước đến nay."
Trương Thiên Chân gỡ cặp kính đen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-mong-cua-dem/924031/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.