Thời gian nghỉ giữa tiết, Vương Vân, Bạch Uyển Nhi, Hồ Tiểu Ngưu, Trương Thiên Chân, bốn người lại tụ tập bên ngoài hành lang.
Những bạn học đi lại trên hành lang đều mặc đồng phục, mà bốn người vì mới chuyển tới còn chưa có đồng phục của riêng mình, nên đứng đó có phần nổi bật.
Chỉ có điểu, phần lớn học sinh đi ngang qua nhóm người này đều cố gắng tránh xa ra.
Chuyện này rất dễ hiểu, giống như có một nhóm người bước lên một chiếc xe bus, nhưng hàng ghế cuối cùng chỉ có một mình cô gái xinh đẹp, đa số những người lên sau sẽ không lựa chọn ngồi cùng cô gái. Trừ khi không còn chỗ nào để ngồi.
Hồ Tiểu Ngưu nhìn vào chiếc đồng hồ Rolex bằng vàng trên cổ tay, còn khoảng 8 phút nữa tiết học sẽ bắt đầu. Cậu ta nhỏ giọng nói: "Vấn đề trước đó thảo luận với mọi người, có điểm khác lạ nào không?"
Bạch Uyển Nhi cười cười liếc qua Vương Vân nói: "Chẳng có chuyện gì khác lạ cả, chỉ có một bạn nam để ý Vương Vân mà cố tình đổi chỗ ngồi thôi."
"Đừng đoán mò." Vương Vân vỗ nhẹ vào cánh tay Bạch Uyển Nhi nói: "Nhỡ may không phải ý người ta thì sao."
"Cậu là người hiểu rõ nhất." Bạch Uyển Vân ỡm ờ nói.
Bỗng nhiên, Hồ Tiểu Ngưu đưa ra dự đoán: "Người đó có phải lữ khách thời gian hay không? Cậu ta đoán được thân phận của mọi người cho nên mới có tình tiếp cận."
Thật ra, Hồ Tiểu Ngưu là người thông minh. Cậu ta biết rõ, học sinh cấp ba dù yêu thầm cũng không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-mong-cua-dem/924028/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.