Buổi tối, Khánh Trần dường như tạo thành thói quen trốn học rồi. 
Bình thường, bạn học nào trốn học nhiều vậy sẽ bị mời phụ huynh lên gặp mặt. 
Nhưng hiện tại có một điểm quan trọng là chủ nhiệm lớp Đỗ Nhất Hoằng chưa hề đưa giấy mời. Từ khi bắt đầu bùng lên sự kiện xuyên việt, thầy ấy chưa hề lộ mặt lần nào, còn chủ nhiệm lớp khác sẽ không để ý việc của Khánh Trần. 
Cho nên, đây chính là thời điểm trốn học thích hợp nhất, do dự gì nữa. 
Thời điểm tan tầm, con đường chật hẹp Hành Thự bỗng nhiên nhộn nhịp rất nhiều, quán khoai nướng hai bên đường, sạp dưa hấu, món ăn vặt đã bầy ra khắp vỉa hè. 
Khi con bé, thời điểm mẹ hắn là Trương Uyển Phương về bà ngoại. Bố hắn lười nấu ăn, sẽ dẫn hắn đến một quán ven đường ăn một bát bún 5 hào. 
Lúc đó, Khánh Trần cứ nghĩ rằng bố mình làm vậy là không quan tâm đến mình. Nhưng hiện tại, nhớ lại những cảnh đó mới thấy rằng đó là tuổi thơ của mình. 
Thời gian đó, bố còn chưa nghiện cờ bạc, hai người còn chưa ly hôn. Ông bà ngoại cũng không ghét hắn. 
Một bán bún khi ấy là 5 hào, hiện tại đã 15 hào rồi. Tất cả mọi chuyện, không cách nào quay lại được nữa. 
Sau khi hắn trở về Tứ Hào Viện, bỗng nhìn thấy có hai người con trai đứng ven đường hút thuốc. 
Sắc trời dần dần trở tối, Khánh Trần không nhìn rõ mặt hai người, chỉ lấp loé tàn thuốc lúc sáng lúc tối. 
Lúc đầu, Khánh Trần còn đoán đây là tổ chức áo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-mong-cua-dem/924004/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.