Trở về đếm ngược 47: 59: 58.
Trở về đếm ngược 47: 59: 57.
Xuyên qua sao?
Cho nên thời điểm đếm ngược cuối cùng sẽ xuyên qua một thời không khác. Mà trở về đếm ngược là chỉ trở về thời gian.
Nghĩ tới điểm này, Khánh Trần thở ra một hơi nhẹ nhàng, có thể trở về là một chuyện tốt.
Dù cho bên kia cũng chẳng có người nhớ thương hắn. Mẹ đã có cuộc sống mới, sẽ không để ý thương nhớ hắn. Bố... Không biết giờ này ở nơi đâu.
Chắc hẳn cũng không để ý nhớ đến hắn.
Nhưng dù là vậy, mình vẫn muốn nhìn xem họ thế nào.
Hiện tại, cái mình phải làm là sống thật tốt, thật khoẻ mạnh trong 48h này.
Như vậy... Bây giờ là ngày đếm ngược đầu tiên.
Khánh Trần lần nữa quan sát thật kỹ 'thế giới mới' trước mắt này.
Thời khắc, thế giới chắp vá lại lần nữa, Khánh Trần nhìn thấy bộ áo tù trên người mình, trong phút chốc ấy hắn biết được tình cảnh của mình.
Hắn đang ở trong một căn phòng màu xám ảm đạm, ngoài một cái phản bằng hợp kim tràn đầy khoa học kỹ thuật, các nơi khác chỉ có tường là tường.
Trên bức tường đó, có một chiếc cửa sổ nhỏ rộng tầm 90cm, nhưng bây giờ đang đóng kín.
Nhà tù là phòng đơn, bên trong chỉ có một chiếc giường, trên đó trải một chiếc ga giường thật mỏng.
Tường kim loại?
Khánh Trần ngồi dậy, vuốt ve bức tường. Nơi nào có thể làm nên một căn phòng bất chấp chi phí thế này?
Rất rõ ràng, nơi này không nằm trong thế giới hắn từng ở.
Hắn lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-mong-cua-dem/243336/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.