Cả lều im lặng lại, mắt nhìn chằm chằm vào Trình Quân.
"Sau một ngày nữa, tất cả tập hợp chuẩn bị di chuyển đến chiến trường, chiến tranh nổ ra"
Vừa nói xong, hắn quay lưng lại bước khỏi lều.
Nhưng đi được vài bước hắn dừng lại.
"Tiên Phong quân đoàn!", Trình Quân chợt nói nhỏ, sau đó hắn cũng bước ra khỏi lều của đội 3.
Tuy chỉ là một câu nói nhỏ, nhưng khi Lâm Giang nghe được hắn có thể viết cả một trang giấy về cảm nhận của mình về câu nói của Trình Quân.
"Có cố sự nam nhân, có cố sự nam nhân" bên cạnh Minh Viễn nhắm mắt vuốt cằm, đầu gật gật.
Trình Quân vừa ra khỏi phòng, âm thanh hoảng sợ, lo lắng bất an dồn dập vang lên. Khác với Đặc Chiến, đây là chiến tranh thật, tỉ lệ tử vong cực kì cao.
"Các ngươi không sợ chết sao mà lại bình tĩnh như thế?", Lâm Giang quay sang hỏi bọn người Vô Danh.
"Sợ chứ, nhưng làm được gì, ngươi không định tối đêm nay đào quân chứ?", Hạo Hiên cười đáp trả.
Lâm Giang nghe thế cũng cười cười không trả lời mà nằm định nằm xuống giường ngủ một giấc thỏa mái, 1 tuần trong rừng, tinh thần luôn căng thẳng, khi về tới thành trì thì Lâm Giang cũng chỉ mong là được ngủ một giấc thoải mái, còn chiến tranh thì chỉ là chuyện sớm muộn.
Ngủ một giấc dài, tới lúc hắn mở mắt ra trời cũng vừa bắt đầu tối.
Hoạt động gân cốt một chút, Lâm Giang bắt đầu tu luyện.
"Đây là sách của ngươi, hướng đi khá đặc biệt nhưng lại cực kì hiệu quả", bên cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-mong-chi-lang/1370398/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.