Hắn thấy cô khóc trong lòng hắn khó chịu lắm, không để ý đến mẹ của cô hắn nhàu lại ôm lấy cô
"Em không được khóc, tôi không cho phép em khóc"
Hức thật buồn cười tôi khóc là quyền của tôi liên quan gì đến anh, cô đẩy hắn ra
" Buông tay ra khỏi người tôi "
Hắn mới nhớ lại là hắn chạy lại đây để bắt cô, hắn ra hiệu kêu bọn đàn em của hắn vào lôi cô đi
" Anh làm cái quái gì thế?"
Hắn sờ mặt cô nhẹ nhàng lướt xuống mái tóc dài óng ả
" Em không nghe lời tôi còn muốn bỏ trốn, nên tôi phải bắt em"
Mẹ kiếp hắn xem mình là cái gì chứ? Đồ chơi của hắn à? muốn làm gì thì làm chắc. Cô vùng vẫy liên hồi
" Thả ra, có ngon buông ra tôi xử đẹp hết từng đứa "
Hắn lại giễu cợt cô
" Đã không còn sức sao cứ thích tỏ vẻ mạnh mẽ làm gì?"
Cô nhấn mạnh
" Anh tôn trọng tôi một chút, mẹ tôi còn sờ sờ ở đó "
Hắn mới bắt đầu chú ý phía sau hắn là một người phụ nữ tuổi trung niên, mái tóc dài đen và kèm theo vài sợi bạc được bới cao lên. Tuy cách ăn mặc đơn giản nhưng nhìn bà thật tao nhã, hắn cuối đầu trước bà
" Cháu chào bác ạ "
Cả cô và bọn đàn em của hắn đều há hốc mồm, ngạc nhiên. Hắn đường đường là chủ tịch uy nghi của tập đoàn lớn giới thượng lưu 10 người hết 9 người phải cung kính hắn, giới hắc đạo phải gọi hắn là đại ca mà bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-tranh-xa-ta-ra/86707/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.