Vừa mới thoát được đám đông phiền phức đó chợt đằng sao có người gõ lên đầu cô một cái (cốc) " Đồ ngốc này, hôm qua buổi tối sao cậu không về nhà hả? Cậu biết mẹ cậu lo lắng cho cậu không, từ tối hôm qua đến giờ mẹ cậu cứ gọi qua hỏi tớ quài " Hạo Nguyệt vừa cốc đầu cô vừa trách móc
Nhược băng xoa xoa cái đầu bực lắm " Cái cô này cốc đầu tớ như vậy biết đau lắm không"
Hạo Nguyệt lại cốc thêm một cái nữa " Cốc đau cho cậu chừa cái tật làm mẹ cậu phải lo lắng"
Cô cũng lo lắng cho mẹ cô ở nhà, trong lòng cứ bần thần " mẹ tớ sao rồi? Cậu có nói giúp tớ không? Huhu chiều nay thế nào về mẹ mình cũng dằm một trận " mắt tròn xoe như năn nỉ Hạo Nguyệt
Hạo Nguyệt bún mũi cô một cái " Bác gái vẫn ổn, cậu phải cảm ơn tớ đi! Hôm qua thực sự cậu không về làm bác ấy rất lo lắng bác ấy cứ hỏi tớ liên tục, nên tớ đã nói dối là cậu ngủ lại nhà tớ! "
Cô nhàu lại ôm Hạo Nguyệt tới tấp " cảm ơn bạn hiền tớ biết cậu tốt với tớ nhất mà "
Hạo Nguyệt nắm tay cô giơ lên trước ngực " chúng ta là bạn thân cơ mà, không tốt với cậu thì tốt với ai bây giờ? Mà nè, hôm qua cậu đi đâu mà không về đấy hả, khai ra tớ sẽ giữ bí mật dùm cậu "
Nỗi lo âu trong lòng cô vừa mới tắt thì lại bị Hạo Nguyệt khơi lại. Làm sao đây? Không thể nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-tranh-xa-ta-ra/86705/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.