Trầm Nhược Băng chỉ cần một năm thôi mày phải cố gắng sống tốt không để tên nam nhân chết tiệt đó xem thường mày, mày phải chứng tỏ cho hắn thấy mày là một cô gái tự lập tự cường không bao giờ bị đồng tiền làm mất lí trí
" Này nam nhân chết tiệt kí kết hợp đồng xong rồi? Anh cho tôi về nhà được chứ"
Nữ nhân này đang đùa với mình sao? Em chấp nhận làm nữ nhân của tôi còn không biết nên làm thế nào à " Cô bé từ đây em sẽ sống chung với tôi! Em thuộc sỡ hữu của tôi"
Nam nhân biến thái này? Ngươi dám coi ta là đồ vật sao? " Này tôi đã chấp nhận làm nữ nhân của anh, mắc cớ gì không cho tôi về? Anh nói ai là vật sỡ hữu của anh. Tổng Tài Đại Nhân tôi không phải đồ chơi của anh"
Hắn lại áp sát cô vào tường " Dường Như em xem trọng bản thân của mình quá rồi! Trong 364 ngày tới em căn bản là đồ chơi của tôi "
Nam nhân các ngươi thật sự khinh thường nữ nhân bọn ta một cách quá đáng, không có nữ nhân thì ai tạo ra nam nhân các ngươi? Một lũ khốn khiếp" ờ vâng tổng Tài Đại Nhân muốn nghĩ sao thì tuỳ! Nhưng thưa tôi còn phải về nhà để sáng mai đi học"
-" không cần! Mai tôi sẽ đưa em đến tận trường"
Cái đồ nam nhân không biết lí lẻ, việc học của ta rất quan trọng ngươi biết không? Đồ tổng Tài mất não! " Anh quá đáng vừa thôi, tôi còn về giặt đồng phục nữa, không có đồng phục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-tranh-xa-ta-ra/86702/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.