Yêu rồi sao? cô yêu rồi sao? hắn suy nghĩ trong đầu khá lâu rồi mới mở miệng. hơi thở hắn còn rất yếu vì mới tỉnh lại còn một phần bị cô ôm kín mít nãy giờ, hắn tuy mệt nhưng vẫn không muốn cô buông ra tí nào
" Thiên Hàn, anh đã tỉnh lại rồi.em không có mơ " giọt nước mắt hạnh phúc đong đầy hạnh phúc
Nụ cười ấm áp yêu thương của cô, cái nhìn ngây ngô đến ngốc nghếch của hắn tạo ra một khoảng không gian lắng đọng lòng người
Hắn có nghe lầm không? từ lúc nào mà cô đã thay đổi cách xưng hô với hắn, đây có phải là yêu không? 29 năm làm ông này bà nọ đến cả yêu và việc được yêu, tên đàn ông này còn chưa phân định rõ
" Em mới nói gì? anh muốn nghe lại "
-" Thiên Hàn, anh đã tỉnh lại rồi.em không có mơ! anh nghe rõ chưa đồ đại ngốc "
Hắn ôm choàng lấy cô, hôn lên mái tóc đen huyền óng mượt.hôn lên bờ môi ngọt ngào tựa kẹo ngọt của em
" Nhược Băng, chúng ta như thế này mãi mãi có được không "
-" Chồng ngốc của em ơi, tất nhiên là được rồi! sau này và mãi mãi "
Hắn hạnh phúc đến không còn biết dùng từ nào để diễn tả, người con gái mình yêu rốt cuộc cũng đã yêu mình. Chồng, cô ấy chấp nhận gọi mình bằng chồng rồi sao? lần đầu tiên trong đời của Lãnh Thiên Hàn này mới thấy hạnh phúc đến như vậy, ta cuối cùng cũng có được một mái ấm
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-tranh-xa-ta-ra/2062383/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.