Ngôn Thần Ngạo bế Linh Linh lên rồi để nhẹ nhàng xuống chiếc giường lớn, anh cúi xuống đặt lên trán cô ta một nụ hôn, ân cần dặn dò:
“Em nằm ngủ một lát đi, buồn chán có thể lấy gậy bốn chân để tập đi, anh đến công ty một chuyến, có chuyện gì cần cứ gọi người làm, tối anh sẽ về với em.” Ngôn Thần Ngạo nói xong với tay lấy cây gậy để cạnh giường rồi quay đầu bước vội ra cửa.
Trần Linh Linh kịp nắm lấy bàn tay anh kéo lại, biểu cảm mất mát lên tiếng: “Anh nhớ về sớm nhé.”
“Ừm.” Ngôn Thần Ngạo đáp hững hờ, tay còn lại đưa lên gạt tay cô ta rồi tiếp tục bước đi.
Bàn tay của Linh Linh đứng khựng giữa không trung, biểu cảm lạnh lùng của Ngôn Thần Ngạo làm cô ta sững sờ: “Trước đây anh ấy đâu có như vậy, hay là mình quá đa nghi, anh ấy vì mình còn đánh cả Lâm Di và Uyển Nhu cơ mà.” Càng nghĩ cô ta càng bất an, ngày nào Lâm Di còn chưa chết ngay đó cô ta ăn không ngon ngủ không yên.
Trần Linh Linh ngồi bật dậy cài cửa cho chắc chắn, sau đó đi khắp nơi trong phòng như đang tìm kiếm thứ gì đó, còn lật tung giường lên, cho tới khi khẳng định không có camera hay thiết bị ghi âm nào, cô ta mới lấy điện thoại gọi cho Trịnh Vỹ Tuấn.
Trịnh Vỹ Tuấn ở nhà nhâm nhi tách cà phê trên tay thì điện thoại reo lên, vừa mới nhấc máy, chất giọng thanh cao của Linh Linh đã táp vô mặt: “Anh làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-tong-tai-xin-nuong-tay/2366500/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.