Cả nhà họ Ngôn vào hết trong bệnh viện. Lúc đưa con trai và con dâu đi cấp cứu gương mặt của cả hai đã trắng bệch, da thịt thì lạnh băng, môi thì tím tái làm mọi người hết sức lo lắng, Ngôn Cương rủ mắt buồn bã, riêng Lâm Huệ Mẫn khóc đến vất vả đờ đẫn, ai nấy đều cúi đầu trầm mặc như thể hôm nay là ngày tận thế.
Bên trong phòng cấp cứu không khí nặng nề bao trùm trên gương mặt những y bác sĩ vốn dày dạn kinh nghiệm đã từng đối mặt với vô vàn tình huống khó khăn trong nghề.
“Bác sĩ, anh ấy là Ngôn Thần Ngạo tổng giám đốc tập đoàn JIP, xin hãy cứu anh ấy.” Một nữ y tá với đôi mắt bất an nhìn bác sĩ da diết khẩn cầu.
Ngôn Thần Ngạo khi được đưa vào phòng cấp cứu không lâu sau đó thì ngưng tim ngừng thở, mặc dù đã được bác sĩ truyền máu và ra sức hô hấp nhân tạo, ép tim trong vòng 45 phút không ngừng nghỉ nhưng anh vẫn không hề có biểu hiện của sự sống.
“Ngưng tim lâu rồi. Hết hy vọng rồi. Buông tay thôi.” Vị bác sĩ lắc đầu thở dài, ánh mắt tỏ ra buồn bã. Cả ê kíp hơn mười người cúi đầu không khí trong phòng trở nên tĩnh mịch.
Trong thời điểm tưởng chừng Ngôn Thần Ngạo thật sự đã chết, vị bác sĩ đã chuẩn bị tinh thần kéo vải trắng đắp cho anh thì đột nhiên trên màn hình máy điện đồ xuất hiện nhịp tim rời rạc rồi rối loạn nghiêm trọng. Các bác sĩ quyết định sốc điện, sau rất nhiều lần sốc điện, tim anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-tong-tai-xin-nuong-tay/1722779/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.