Biểu cảm trên mặt của Thế Thanh cứng ngắc sượng trân khi nghe Du Nguyệt nói.
Trong con mắt anh hiện rõ một sự thất vọng cùng cực còn có một chút sự khinh bỉ.
Anh bối rối thu tay lại, cả người đứng lên thẳng tắp, biểu cảm lạnh tanh, anh cất giọng vô tình:
“Muốn bao nhiêu tiền nói đi, tôi còn có chuyện gấp, không rảnh tiếp người thích ăn vạ.”
Thế Thanh nói xong liền đưa tay vào túi quần lấy ra một cái ví, anh mở ví ra, ánh mắt nhìn Du Nguyệt không rời, kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời từ cô.
Du Nguyệt từ dưới đất chống tay đứng dậy. Cô nhếch môi cười gian trá, lúc ngước mắt lên tim bắt đầu đập loạn không kiểm soát, nội tâm chợt căng thẳng khi người đàn ông trước mắt cứ chằm chằm nhìn vào mình. Cô nuốt nước bọt, một tay nắm chặt lại thành quyền như trấn an tinh thần, tay còn lại chìa ra trước mặt, cô hất cầm ra oai, giọng nói mang theo mấy phần tự tin:
“10 triệu không thiếu một xu.” Du Nguyệt nói xong câu này thì cười tươi, nhà giàu vung tiền dễ như vậy sao, nếu mỗi ngày đều gặp được mấy người giống như này chắc cô sớm phát tài.
Du Nguyệt nhìn chằm chằm vào cái ví trong tay của Thế Thanh mong chờ.
Thái độ ngông cuồng, biểu cảm tự tin thái quá của Du Nguyệt làm Thế Thanh ghét cay ghét đắng, ấn tượng của anh đối với cô bắt đâu từ giây phút này chẳng mấy tốt đẹp.
Thế Thanh tuỳ tiện rút ra một xấp tiền mà theo anh đoán là hơn 10 triệu, nhìn người trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-tong-tai-xin-nuong-tay/1722748/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.