Đầu của cô va đập với sàn nhà tạo ra một tiếng vang lớn, Ngôn Thần Ngạo kinh hãi, bàn tay đang giơ ra giữa không trung run rẩy hạ xuống, khay thức ăn cũng rơi xuống vỡ tan.
Anh lao nhanh về phía Lâm Di đang nằm bất động.
“Lâm Di... Tỉnh lại.”
Anh đưa tay đỡ lấy đầu cô, một cảm giác ươn ướt khiến anh rụt tay lại, máu tươi thấm đẫm lòng bàn tay anh.
Lúc này anh chợt nhận ra sự lo lắng bộc phát dành cho Lâm Di rất chân thật không phải mơ hồ mà nó xuất phát từ tâm, lần đầu anh thấy hối hận, ăn năn vì không kịp nắm tay giữ cô lại.
Anh khẩn trương như đang ngồi trên đống lửa, liên tục gọi và lay cô dậy.
“Lâm Di cô nghe tôi nói gì không? Tỉnh lại.” Ngôn Thần Ngạo vừa nói vừa bế xốc cô dậy, Lâm Di xụi lơ trong vòng tay anh.
Ba mẹ anh, ông bà Ngôn Cương và Lâm Huệ Mẫn từ bên ngoài chạy vào, thấy anh tay bế một người con gái dáng vẻ hớt hải lo lắng thì đoán chắc là cô gái mà con trai của mình đang bao nuôi.
“Có chuyện gì vậy con. Có chuyện gì sao lại ra nông nổi này.” Lâm Huệ Mẫn thấy tình huống trước mắt còn khẩn trương hơn cả anh, bà nhanh chóng phụ giúp con trai đưa cô đi viện.
Ngôn Cương thì lại bình tĩnh hơn nhiều, ông mở cửa xe cho anh rồi cả ba đưa Lâm Di đến bệnh viện gần nhất.
Trên đường đi anh để Lâm Di nằm trên đùi mình còn xé vạt áo áp vào chỗ đang chảy máu.
Loading...
“Nhanh lên đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-tong-tai-xin-nuong-tay/164262/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.