Vốn vì chất cồn trong người đã làm cho anh nóng, nay Lâm Khả Tâm lại trốn đi,
độ nóng trong người của anh càng mãnh liệt hơn.
Lửa giận giiống như có thể tuỳ lúc phun ra, anh gắt gao ôm tay lái, gân xanh cũng nổi đầy ra, anh cau mày thậm chí có thể giết chết một con muỗi.
Lâm Khả Tâm, em cho rằng vậy là có thể tránh tôi sao? Em sai lầm rồi, sai thập phần, tôi quyết không cho phép em liền rời xa khỏi tôi!
Âm thanh động cơ trong ban đêm nghe thật đáng sợ, Lâm Khả Tâm trong lòng căng thẳng, cô trốn trong một chỗ nhỏ
Lúc này có đồ vật gì uýnh uýnh vào bụng cô, sợ tới thiếu chút nữa đã kêu ra, bất quá tiếp giây theo, cô liền che miệng, đem nuốt tiếng la vào trong, cô tập trung nhìn thì ra là Tiểu Bối không biết lúc nào đã đuổi kịp cô, kia vừa rồi là nó cọ cọ vào người cô
Nhìn Tiểu Bối theo mình chạy ra, sự khẩn trương cùng sợ hãi trong lòng Lâm Khả Tâm giảm đi một nửa, cô ngồi xổm thân, sờ sờ Tiểu Bối " Tiểu Bối, cũng là con tốt, bất quá mẹ phải trốn đi, không thể mang con theo được, con trở về đi..
...."
"Gâu, gâu."
Tiểu bối không hiểu rõ Lâm Khả Tâm nói gì, vẫn như trước cọ cọ thân thiết với cô, còn khi không đứng lên muốn cô ôm lấy nó một cái, thấy bộ dáng này của Tiểu Bối, Lâm Khả Tâm nhất thời mềm lòng.
Dù sao Tiểu Bối cũng ngoan như vậy, mang Tiểu Bối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-tong-tai-anh-hon-dan/3289907/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.