Thấy Lâm Khả Tâm hiểu lầm, anh vốn không định giải thích nhưng sau khi quan sát, vẫn không khỏi mềm long: " Tôi không phải không tin em."
"?" Lâm Khả Tâm ngẩng đầu, nghi hoặc nhìn anh, đợi chờ lời giải thích kế tiếp của anh.
Nhưng Tư Đồ Viêm cũng không bật người giải thích, mà nói một vấn đề khác: "Việc tạm nghỉ học phải có lí do thích hợp, vậy em có lí do gì?"
Lời nói của anh làm cho Lâm Khả Tâm sưng sốt, lúc này mới phát hiện cô không nghĩ tới điều này, bất quá vẫn mạnh miệng nói đại lý do: " Tôi, tôi có thể nói tôi bị bệnh?"
Tư Đồ Viêm trừng mắt liếc cô một cái: "sinh bệnh? Chỉ bằng tinh thần bộ dáng của em hiện tại thì ai nghĩ là em sinh bệnh? Huống gì, nghỉ bệnh phải có giấy chứng nhận của bệnh viện, em có không?"
"Tôi......" Lâm Khả Tâm bị anh ép hỏi, cũng không biết nói gì cho đúng, dừng một chút, cô ngẩng đầu nhìn anh: " Nếu tôi cũng không nghĩ ra được vậy anh càng không thể?"
Nghe vậy, Tư Đồ Viêm chỉ nở nụ cười: " Cũng không hẵn." "Ý của anh là......?"
"Thật là chậm tiêu, tôi là một trong những cổ đông của trường học em, hơn nữa tiền tham gia sửa chữa lại sân vận động của trường em cũng có phần tôi."Lúc nói lời này, Tư Đồ Viêm vẻ mặt lạnh lùng chỉnh chu cổ tay áo, giống như anh đang nói một việc chẳng có gì to tác.
Cái gì? Anh là cổ đông trong trường cô? Khó trách anh chắc canh chuyện cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-tong-tai-anh-hon-dan/3289818/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.