"À, tôi chẳng những biết cô là họ Lâm, mà tôi còn biết cô là sinh viên ở trường
đại học XX." Tư Đồ Viêm vừa nói vừa nhìn về hướng bộ ngực của Lâm Khả Tâm
Ý thức được anh nhìn mình nên cô lấy tay che ngực lại, nhưng phản ứng đó làm cho anh cười lạnh: " Lâm Tiểu Thư, cô đừng nghĩ quá nhiều, tôi chỉ là thấy thẻ
sinh viên trong túi áo cô thôi."
Nghe anh nói vậy, Lâm Khả Tâm phát hiện chính mình tự chuyện bé xé thành to
, cô định sẽ giải thích nhưng câu kế tiếp của anh làm cô giận phát điên.
"Hơn nữa, cái gì nên xem thì hôm qua cũng xemrồi, bộ ngực như sân bay của cô nếu tự nguyện cho tôi coi chưa chắc tôi có hứng thú đâu."
Tư Đồ Viêm vừa nói, ánh mắt cũng lộ ra vẻ khinh thường cô. "Anh ——" Lâm Khả Tâm nhất thời đỏ mặt, đỏ như trái cà chua
"Hiện tại cô còn vấn đề gì sao?" Không để ý đến Lâm Khả Tâm kháng nghị, Tư Đồ Viêm tự biên tự diễn nói.
Đối với câu hỏi của anh thì cô chỉ có thể ngoan ngoãn lắc đầu.
"Nếu vậy thì đi ăn thôi. " Tư Đồ Viêm nói xong liền xoay người đi về phía nhà ăn Nhưng Lâm Khả Tâm vẫn đứng tại chỗ:." Không, không cần, tôi về nhà ăn là
được rồi"
Đã xảy ra chuyện hôm qua, cô còn có thể ở đây sao? Bây giờ cô thật hận không thể nhanh mà trốn khỏi nơi này, chạy ở đâu càng xa càng tốt.
Nói là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-tong-tai-anh-hon-dan/3289780/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.