Lâm Khả Tâm chỉ biết là Cố Ca Ca thích Sa Sa , không nghĩ tới ngay cả Tư Đồ Viêm cũng thích Hách Sa Sa , vì cái gì cô thích ai cũng chỉ là một kết quả như vậy?
Nhìn một hồi lâu , nước mắt cũng theo hốc mắt tràn ra . . . . . .chỉ cần nghĩ Tư Đồ
Viêm anh thích Hách Sa Sa , lòng cô thật đau , đau như muốn liệt phế .
Ở trong yên lặng tự khóc thầm , khóc thật lâu thật lâu. . . . . . .
Buổi sáng hôm sau , lúc Tư Đồ Viêm tỉnh lại đã không thấy Lâm Khả Tâm ở bên cạnh.
Nhưng anh cũng không có để ý , anh mặc quần áo vào đi ra phòng khách , quả nhiên liền thấy cô ôm Tiểu Bối , ngơ ngác ngồi trên sofa.
"Như thế nào thức dậy sớm vậy?" Tư Đồ Viêm một bên cúi đầu chỉnh cà-vạt , một bên thuận miệng hỏi.
Mà Lâm Khả Tâm vẫn không nhúc nhích nhìn phía trước , mặt không chút biểu
tình.
"Em có vấn đề muốn hỏi anh" "Vấn đề?"
Ý thức được ngữ khí không đúng của Lâm Khả Tâm , Tư Đồ Viêm ngẩng đầu , nhìn về phía cô , vẻ mặt bình thường ôn hoà , hoạt bát thì giờ phút này trầm trọng không thể hơn.
Tuy rằng không biết Lâm Khả Tâm muốn hỏi gì nhưng anh cũng đoán được sẽ là vấn đề không thoải mái , vì thế anh cự tuyệt nói: " Hôm nay tôi có việc bận , có gì để tôi về nói sau."
Nói xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-tong-giam-doc-anh-hon-dan/3285445/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.