"Alo , là Đại Vĩ sao?"
"Đúng , là tôi , Lâm Tiểu Thư có chuyện gì dặn dò?" Đại Vĩ cung kính hồi đáp
"Không thể nói là phân phó , tôi chỉ muốn hỏi anh một chút Tổng Tài của anh đi công tác bao lâu , khi nào thì trở về?" Lâm Khả Tâm cố ý dùng ngữ khí như là không để ý hỏi , nhưng Đại Vĩ có thể nhận ra ngữ khí của cô rất khẩn trương , không chỉ như thế , Đại Vĩ còn đoán được tại sao cô lại như vậy , vì thế anh nhịn không được bật cười: " Lâm Tiểu Thư , cô đừng lo lắng , gần đây có nhiều việc nên Tổng Tài còn chưa về , bất quá vừa rồi Tổng Tài có kêu tôi đặt vé máy bay chiều nay , phỏng chừng 8g sẽ về đến nhà."
Bị Đại Vĩ nhìn thấu trong lòng cô khẩn trương , Lâm Khả Tâm liền giấu đầu hở
đuôi phủ định nói: " Ơ, tôi đâu có lo lắng cho anh ấy? Tôi cũng chỉ tuỳ tiện hỏi thôi. . . . . ."
"Vâng ! Tôi hiểu , tôi hiểu Lâm Tiểu Thư." Tuy rằng ngoài miệng Đại Vĩ nói vậy nhưng ngữ khí nhịn cười vẫn làm cho Lâm Khả Tâm ngượng ngùng .
"Đại Vĩ , cám ơn đã nói cho tôi biết , tạm biệt." "Vâng ! Tạm biệt Lâm Tiểu Thư."
Cúp điện thoại , Lâm Khả Tâm vỗ vỗ ngực , cô vẫn cảm thấy Đại Vĩ đã hiểu được cái gì đó , đúng là không hổ danh thư kí của Tư Đồ Viêm , thật lợi hại a. . . .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-tong-giam-doc-anh-hon-dan/3285404/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.