Chương trước
Chương sau
"Nói thế nào đây. . . . . .Bọn anh rất giống nhau nhưng tính cách thì khác nhau rất nhiều , A Niệm là người theo truyền thống , nó là đứa tính cách tốt , ôn hoà thiện lương , không làm cho ba mẹ hay phải lo lắng ."

Nói đến người em họ của mình , Tư Đồ Viêm nở nụ cười ôn nhu , điều này làm cho Lâm Khả Tâm ngoài ý muốn , lúc này cô mới phát hiện ra là : Từ lúc cô quen biết anh đến giờ ít khi nào nghe anh nhắc đến gia đình của mình thậm chí không thấy ba mẹ của anh gọi tới . . . . . . thật không biết ba mẹ anh là người như thế nào?

"Đúng rồi , em chưa bao giờ nghe anh nói về gia đình của anh , ba mẹ anh đâu? Tính cách họ ra sao?Có ở chung không?"

Lâm Khả Tâm thấy Tư Đồ Viêm nói đến người em họ của mình vui vẻ như vậy nên cô tưởng anh sẽ cao hứng khi nhắc tới gia đình của mình , không nghĩ tới sau khi cô hỏi, sắc mặt anh liền thay đổi , cả người lạnh xuống .

Thấy anh trầm mặc , cô không khỏi có chút kì quái.

"Anh sao vậy? Sao tự nhiên không nói gì? Em nói sai gì rồi sao? Hay là em hỏi những thứ không nên hỏi? Nếu em có làm thế thì em sẽ giải thích , đối. . . . . ."

Ba chữ 「 Thật xin lỗi 」 Lâm Khả Tâm còn chưa kịp nói xong , thì Tư Đồ Viêm

đã lạnh lùng lỗ mãng nói ra một câu: " Câm miệng." "Hả?"

"Anh nói , câm miệng." Tư Đồ Viêm liếc một cái sau đó ra lệnh: " Lâm Khả Tâm , em nhớ kĩ từ nay về sau không được chủ động hỏi chuyện của anh , có nghe không?"

"Được.” Lâm Khả Tâm tuy rằng bên ngoài đáp ứng nhưng trong lòng lại rối mờ rối mịt.

Thật ra , cô cũng không có nói gì chỉ hỏi ba mẹ anh thế nào , sao anh lại nổi giận như vậy? Đúng là người quái dị , dừng một chút , trong lòng Lâm Khả Tâm lại nghĩ , thật biết cách làm cho người khác tò mò, rốt cuộc gia đình như thế nào lại nuôi dưỡng ra một đứa con như Tư Đồ Viêm chứ ?

Cứ như vậy , hai người không nnói thêm gì nữa , cho đến khi ăn xong , rồi về , ngồi trên xe , Lâm Khả Tâm nhìn ra ngoài cửa sổ bỗng phát hiện con đường không giống :" Aida , chúng ta không phải về nhà sao? Hiện tại còn đi đâu?"

Tư Đồ Viêm như còn chưa nguôi giận , chỉ nói ra ba chữ: 「Dân Chính Cục 」 .

"Dân chính cục?!" Lâm Khả Tâm ngạc nhiên nhìn anh: " Đi Dân Chính Cục làm gì?"

"Làm hôn thú"- Vẫn vậy , Tư Đồ Viêm chỉ nói ngắn gọn , kiểu như chỉ là chuyện nhỏ.

Chuyện này có thể nhỏ với anh nhưng với Lâm Khả Tâm mà nói là tin tức động trời.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.