Mang theo tia lo lắng , Lâm Khả Tâm trở nên vô tri vô giác , cho đến khi tối , làm xong cơm chiều cô vẫn không thể lấy lại được bình tĩnh , ngay lúc cô sợ hãi thì cửa mở ra , không khỏi làm cô giật mình ,cả người bật dậy.
Thấy Lâm Khả Tâm khẩn trương , Tư Đồ Viêm an ủi nói: " Là tôi , không cần sợ"
"A. . . . . .A. . . . . .à là anh sao. . . . . ." Lâm Khả Tâm cười gượng một chút , sau đó tự nhủ trong lòng : chính là anh nên đáng sợ nhất đó.
Tư Đồ Viêm vào nhà , để áo khoát trên sofa , sau đó thuận miệng hỏi: " Vừa rồi em suy nghĩ gì mà nhập thần vậy? Chỉ có tiếng mở cửa mà làm cho em giật mình?"
"Không , không có gì. . . . . .Tôi chỉ là không nghĩ hôm nay anh về sớm như vậy , nên có chút kinh ngạc thôi. . . . . ." Lâm Khả Tâm cúi đầu , sợ anh phát hiện ra cô đang nói dối.
Cũng may là cả ngày anh làm việc đã mệt mỏi nên không chú ý đến sự dị thường của cô , anh tháo cà-vạt , sau đó đi vào nhà bếp: " Cơm đã làm xong hết rồi?"
"Ừ , tất cả đã để trên bàn." Lâm Khả Tâm nói xong , đi theo sau anh , đồng thời cũng thở phào vì anh không phát hiện ra cô nói dối.
Trên bàn ăn , Tư Đồ Viêm một mực suy nghĩ chuyện của xí nghiệp Tần Thị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-tong-giam-doc-anh-hon-dan/3285370/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.