Chương trước
Chương sau
Chương 87: Avalon 22

Eric cảm thấy mình đã đi nhầm lộ tuyến, nếu năm đó phương hướng mồi lửa anh ta thức tỉnh mà là “sợ hãi” thì khéo giờ đã đỉnh nóc kịch trần, sếp sòng 4 lộ tuyến.

Ngay lúc này, một đội ma cà rồng mặc đồng phục, súng ống sẵn sàng chạy ngang qua trước mặt, cách anh ta chưa đầy 1 mét, vừa ngẩng đầu lên là có thể thấy khoen sắt của đôi bốt dưới chân chúng. Mấy đôi bốt giẫm tung bụi làm mũi Eric khó chịu, anh ta mà dám hít nhẹ thì đảm bảo sẽ là liên hoàn nhảy mũi kinh thiên động địa. 

Eric chỉ cảm thấy con tim mình nện đinh tai nhức óc, hơn nữa hoàn toàn không nhớ ra món tạo vật Thợ Thủ Công giảm tiếng ồn mình mang theo còn chưa bật thì đã có ánh đèn pin quét qua đỉnh đầu mình. 

Biết ngay mà! Anh ta biết ngay mà!

Nghe lời tên nhãi Quạ Đen này rớt hố chuẩn không cần chỉnh… Không, giờ bọn họ ở dưới hố rồi.

Bắn lén, kích hoạt “Xét Xử Ngày Tận Thế”, Eric định là sẽ chuồn ngay, về theo đường cũ. Thế mà chạy được nửa đường đã bị Quạ Đen kêu dừng. 

Theo như anh ta quan sát, Quạ Đen có 2 trạng thái. Một loại là con hàng 250 mạch não quanh co khúc chiết, bình thường làm huyết áp người ta tăng vọt, ngứa tay ngứa răng… Loại còn lại là trưởng dịch trạm. Khi cái sau xuất hiện, trưởng lão Honey cũng sẽ cẩn trọng dừng lại, nghe lời hắn nói. 

Vấn đề duy nhất là hai trạng thái này không dễ phân biệt. Eric là bị vẻ mặt nghiêm túc của hắn lừa phỉnh, quỷ che mắt mà dừng bước chân lại, tránh xuống góc khuất dưới đường cống với hắn. Chỗ đó có cái hố nhỏ không biết để làm gì, tầm khoảng 1 mét, người trưởng thành phải cố gắn ép người là có thể cuộn vào đấy… Dù sao thì Eric cũng chẳng biết đường hầm tối lửa tắt đèn như vậy, sao Quạ Đen lại tìm ra chỗ ẩn thân này, thị lực về đêm của cấp 3 xịn tới vậy sao? 

Kết quả suýt chút nữa đã tiếp xúc thân mật với lũ ma cà rồng tới bắt mình.

Cơ bắp của Eric căng cứng tới cực hạn, “giảm lực” gần như đã tới đầu ngón tay lại bị Quạ Đen ngồi cạnh thò tay ra chặn lại. Ánh đèn pin tới rồi lại đi, thậm chí còn không quét tới chỗ bọn họ, hình như đám ma cà rồng lục soát dưới cống cũng không chịu ở lâu, lúc này mấy tiếng “an toàn”, “không có” tạo thành tiếng vọng lại dưới cống ngầm hết đợt này tới đợt khác, tiếng bước chân hỗn loạn vội vã chạy tới trước. 

Tới tận lúc ngưng tụ sức mạnh mồi lửa bên tai cũng không còn nghe thấy âm thanh của ma cà rồng nữa, Eric mới hít một hơi bằng miệng, anh ta cứ có cảm giác phổi mình nín nhịn sắp nổ tung rồi, từ áo ba lỗ tới áo khoác đều thấm ướt mồ hôi lạnh, cả người xụi lơ dưới hố.

Quạ Đen: “Ê, đừng…” 

    

Nhưng miệng hắn không đủ nhanh, vừa nói ra 2 chữ thì Eric đã ngồi bệt xuống. 

Hơi cộm, chắc là ngồi lên rác rồi, gạch vỡ, ngói bỏ hay bình ống gì đây mà… 

Dù sao thì người cũng đã bị nước cống ủ mùi thơm ngon, cần gì phải chê bai cái khác. 

Eric: “Sao?” 

Quạ Đen ngừng lại một cách đáng ngờ rồi đáp: “... Không có gì.”

“Ý tưởng thúi um gì của cậu đấy hả?!” Eric dịu lại, tứ chi tê hết, anh ta rít ra tiếng, “Cậu chạy không nổi tôi có thể cõng cậu, cậu biết mới nãy suýt chút nữa là…” 

Quạ Đen cắt lời nhẹ bẫng: “Anh không cảm thấy ma cà rồng phản ứng nhanh quá rồi à?”

    

Eric ôm ngực, bình ổn lại nhịp thở, cũng đã thoáng bình tĩnh: Đúng thật, người Sói và ma cà rồng xung đột không kịch liệt như bọn họ đã nghĩ, kém hơn nhiều. Kế đó, ma cà rồng cũng không bị “Xét Xử Ngày Tận Thế” trong kho thu hút lực chú ý như bọn họ dự liệu mà ngược lại còn đoán ra bọn họ có thể đã chuồn đi bằng đường cống từ trước.

“Có phải chúng ta đã để sót cái gì không?” 

“Thế thì không.” Quạ Đen trầm ngâm giây lát rời trả lời, “Chỉ là xem ra chúng ta đã có cơ hội thêm đất diễn, từ lá xanh làm nền trở thành vai phụ có thoại.” 

Eric: “...” 

Năn nỉ đó ngài làm ơn đừng có xoắn xít cái địa vị không ai quan tâm kia giùm cái.

“Gì chứ?” 

    

“Bây giờ chúng ta đã là hiệp sĩ đội nồi.” Quạ Đen nói nhỏ, gần như là không thể nghe, hắn nói mấy lời này giống như đang lẩm bẩm với mình hơn là giải thích, “Mới nảy mấy ma cà rồng lục soát qua loa dưới cống đều mặc đồng phục của sở An ninh, chứng tỏ “Gió lốc” đã nhận ra Xét Xử Ngày Tận Thế là món hàng lậu mà sở An ninh đã làm mất, tìm người bên sở An ninh tới hỏi. Nếu như là vị đội trưởng Dương kia… tôi đoán chị ta sẽ đích thân ra sân.”

Quạ Đen từng nhìn thấy hiến văn trong thư viện của Ẩn Mình, trong đó có ý: Sở dĩ Bí tộc tầng cao và ma cà rồng phải ăn máu thịt con người không phải là vì thịt người thơm ngon mà là vì ăn con người có thể đem tới sức mạnh cho chúng. Bí tộc ăn thịt người trường kỳ, khi chạm vào đá sinh mệnh, phản ứng sẽ kịch liệt hơn, hơn nữa ma cà rồng dựa dẫm vào sản phẩm làm từ máu người nhiều hơn. Ma cà rồng uống quá nhiều máu tổng hợp và máu động vật bình thường sẽ tạo thành “tàn tật” vĩnh cửu, dù trong huyết mạch có thiên phú cũng sẽ không bao giờ có thể thức tỉnh.

Đó hẳn là một trong những lý do mà kẻ có thiên phú ở khu Đuôi hiếm hoi tới vậy.

Lý lịch của nhân viên công chức thành phố Ánh Sao Sáng có thể tra được trên mạng, sau khi Quạ Đen lấy được di động có tra thử về Dương, tuy chỉ là ít tin tức bề nổi nhưng cũng để lộ đôi chuyện: Ví dụ như đội trưởng Dương là kẻ “tàn phế” uống máu tổng hợp mà lớn… Không, còn thảm hơn cả những kẻ tàn phế thông thường. Quạ Đen đoán chị ta xuất thân từ tầng đáy của đáy xã hội, nếu không thông minh thế, thi trường nào mà chẳng đỗ chứ? Sao phải vào trường nghề chả ra gì nhất rồi làm nhân viên tạm bợ ở cái chỗ không ai muốn làm lâu như vậy. 

Có vẻ dưới dã tâm của chị ta là hận thù ngập tràn, nhất là đối với những quý tộc có thiên phú kia, nếu không rõ ràng chị ta có thể khử “Thấy rõ” bằng cách kín đáo hơn… thậm chí là giữ tên ngốc đó lại làm con rối giật dây.  

Không, cách làm lý trí hơn là hoàn toàn không ra mặt, từ chức rời khỏi sở An ninh, cả quá trình đều ẩn sau màn. Thoạt trông có vẻ chị ta đã gầy dựng được mạng lưới nhân mạch trong đám ma cà rồng thượng lưu từ rất lâu. Thật ra muốn khống chế cơ cấu chính phủ của thành phố Ánh Sao Sáng cũng không cần đích thân ở lại làm trâu làm ngựa trong hệ thống ấy.

Quạ Đen đoán: Với đội trưởng Dương mà nói, mấy chuyện dè dặt, cẩn thận, cân bằng tỉ lệ đầu ra - vào còn không mê người bằng chuyện đùa bỡn đám tay to mặt lớn từng ở tít trên cao nọ. 

Giống như lúc này chị ta đích thân đứng ở ven đường, suy ngẫm về hai gương mặt mang biểu cảm không thể tin giống hệt nhau của cha đỡ đầu thành phố ngầm và cảnh sát trưởng tiền nhiệm.

Trong tình huống như vậy, Dương sẽ tiếp chiêu thế nào đây? 

Dù sao thì cũng không phải là thành thật giúp Malkav loại trừ “Xét Xử Ngày Tận Thế” với thân phận “chuyên gia hàng lậu”, dẫu sao thì mục đích cuối cùng của chị ta là kéo “Gió lốc” xuống. Chị ta phải dựng nên bối cảnh có thể chọc giận Malkav, hơn nữa cần có kẻ có thiên phú loại hình tấn công ra tay.

“Hợp lý suy đoán, 80% ma cà rồng già họ Dương kia vu hãm chúng ta giương đông kích tây, khơi mào xung đột giữa ma cà rồng và Bí tộc, sau đó nhân cơ hội trộm đá sinh mệnh của người Sói,” Quạ Đen nói, “Vậy nên “Gió lốc” mới đoán chúng ta men theo đường cống chạy… Nhưng đường nước ở đây thông tới bốn phương tám hướng, sao bọn họ xác định được phương hướng của chúng ta nhanh thế? À, chắc là có đạo cụ cảm ứng truy tung gì đó ha.”

Khúc trước Eric còn đang gật gù, nghe tới câu cuối lại suýt tắc thở. 

Anh ta chống tay xuống đất, định nhảy dựng: Vậy mà còn không chạy lẹ, ở đó mà chắc?

“Ê, đừng nóng,” Quạ Đen lại bóc viên kẹo, nhét vào miệng, “Anh đặt mình vào vị trí đối phương nghĩ xem, nếu bọn họ cho là chúng ta là kẻ đục nước béo cò, trộm đá sinh mệnh thế thì chắc chắn giờ đã lái xe kéo đống đá đó chạy mất dép từ khướt rồi nha, lục soát đường cống cho có tụ thôi. Mà dù cho bọn họ có soát kỹ cũng không sao hết, chỗ này là góc chết, còn khá kín nữa, giấu x… ở đây lâu vậy mà cũng không ai hay, hai ta chắc không xui tới vậy đâu.”

Eric: ?

Khoan đã, có phải đằng sau “giấu x…” còn âm gì chưa nói hết, bị hắn lấp liếm mất không?

Eric vừa định nói thì chợt cảm giác được có con gì bò qua ngón tay mình chống dưới đất

Gián à? 

Eric tùy tiện phẩy tay ném con gián đi, cảm giác lòng bàn tay cũng dính sền sệt… Bảo sao kêu mình tới làm chuyện này, anh ta cóc tin Gabriel có thể nhẫn nhịn ở đây lấy 1 giây. 

Tuy không bị cuồng sạch sẽ hay sợ côn trùng, song anh ta vẫn tập trung sức mạnh mồi lửa lên mắt mình, đoạn cúi đầu quét mắt nhìn.

Sau đó cả người anh trai “Bi thương” đều thấy không khỏe: Cái thứ cấn mông anh ta có phải rác rến gì đó trong tưởng tượng đâu… Thậm chí còn không phải uế vật bài tiết mắc ói mà anh ta sớm đã chuẩn bị tâm lý. 

Là một cỗ thi thể sắp thối rữa lộ hết cả xương, nửa bên mặt bị anh ta ép sang một bên, cái miệng mục rữa không còn thịt đang khoe bộ nha lởm chởm với anh ta.

Cái thứ hồi nãy bò trên tay Eric cũng không phải gián diếc gì hết, là bọ ăn xác thối đó!

Quạ Đen sớm đã đoán ra Eric sẽ nhảy dựng bèn đè anh ta lại, rõ là đã có dự tính từ trước: “Bình tĩnh, giết người vứt xác bình thường mà thôi.” 

Eric: “...”

Cái gì bình thường cơ?

“Không bình thường ở chỗ thi thể nằm đây lâu vậy. Chỗ này thường xuyên có giao dịch ngầm, bao nhiêu kẻ đàm phán thất bại rồi chạy trốn từ cống ngầm mà cũng không ai phát hiện ra có thi thể, có thể thấy kín đáo cỡ nào. Sao sao, chỗ tôi lựa không tệ nhở?” 

Eric: “...”

Lại thèm tạo phản rồi.

May mà ưu điểm của người tuổi trung niên là dễ ăn hiếp, chuyện biết phân nặng nhẹ nhanh chậm. Eric hít sâu một hơi, đoạn cưỡng chế đè nắm đấm ngứa ngáy của mình lại, nghiến răng nghiến lợi hỏi: “Vậy cậu cảm thấy, bước kế tiếp chúng ta phải làm gì?”

“Lén vận chuyển đá sinh mệnh cần phải có xe, muốn giấu xe quanh đây thì nơi đầu tiên chính là nghĩa địa xe hỏng kia.” Quạ Đen đã làm sẵn phương án dự phòng cho tất cả các tình huống từ trước, bình tĩnh đáp, “Nếu tôi là đội trưởng Dương, tôi sẽ đề nghị “Gió lốc” kiểm tra đo lường ở mỗi giao lộ quanh nghĩa địa xe một lượt, phân biệt hướng đi của chúng ta…”

“Báo cáo sếp.” Trên mặt đất, một hình cảnh ma cà rồng nói với đội trưởng Dương và cảnh sát trưởng đại nhân đầu kia điện thoại: “Toàn bộ các ngã tư đều kiểm tra, chỉ có một con đường là NS-332 có phản ứng yếu ớt, đã cho người trích xuất camera giám sát tuyến đường hướng đó…” 

Giọng của Malkav truyền tới từ điện thoại có bộ khuếch âm: “80% camera của mấy người giám sát ở khách sạn với nhà tắm không có giấy phép kinh doanh chứ có phải ở ngã tư đâu, trích ra được cái quỷ gì chứ?” 

“Đợi đã,” Carver xen vào, “Chỉ có một ngã tư có phản ứng? Lẽ nào chúng trở về đường cũ? Chuyện này không hợp lý lắm nhỉ?”

“Đúng vậy sếp,” Đội trưởng Dương cẩn thận quan sát video thăm dò thuộc hạ mang về, phóng to hình ảnh đốm lửa lên gấp mấy lần, “Đốm lửa NS-332 phản ứng cũng không đúng lắm, nội trong nửa giờ không nên yếu như vậy, nhìn có vẻ như hơi thở nhạt dần theo thời gian ấy…”

Hai người gần như đồng thanh.

Đội trưởng Dương: “Cho nên bọn chúng hoàn toàn không chạy!”

Carver: “Hiện giờ chúng vẫn đang trốn trong nghĩa địa xe hỏng đó!”

Carver: “Nhận được, thiết bị thăm dò đá sinh mệnh và chi viện đã đưa tới cho các người, trọng điểm là xe vận tải vừa và lớn, soát! Mong các vị cẩn thận, mục tiêu rất nguy hiểm!”

Anh ta hạ lệnh một tiếng, số lượng lớn ma cà rồng vũ trang thuộc gia tộc Malkav khiêng thiết bị thăm dò đá sinh mệnh vào nghĩa địa xe, phải xới tung toàn bộ khu đất.

Eric biến sắc: “Toi rồi, “Ẩn Mình” vẫn còn…” 

“Giờ còn tạm,” Quạ Đen nói, “Anh quên rồi à, chúng ta chỉ đội nồi thôi, đá sinh mệnh có phải do chúng ta trộm đâu, lòng đội trưởng Dương biết rõ mà, chị ta sẽ dẫn “diễn viên” khác nhập diễn vào lúc thích hợp.”

“Thế cũng quá nguy hiểm!” Eric vừa nói vừa vội vàng sờ soạng tạo vật Thợ Thủ Công có thể liên lạc với trưởng lão Honey, “Không được, buộc phải báo với trưởng lão Honey, hiện tại tọa độ duy nhất trên Ẩn Mình chính là cứ địa mới nhỉ? Chúng ta phải bỏ xe, kêu người bên đó sang, nhanh chóng thu hồi…” 

“Đã không có rồi.” Quạ Đen nói nhẹ tênh. 

Eric: “...”

“Bổn trưởng dịch trạm vừa tới thành phố ngầm là đã xóa sạch toàn bộ tọa độ liên lạc, có bất ngờ không nào?” 

“Gì…” Eric tê dại, sau đó anh ta xách cổ áo Quạ Đen, “Cậu thỉnh chỉ của thánh địa chưa hả? Thỉnh chỉ bên hiệp hội Thợ Thủ Công chưa hả? Các hạ, trưởng dịch trạm tự tiện thay đổi bất cứ cái gì của dịch trạm mà chưa qua thông báo chính là phạm tội! Tội phản nhân loại! Nếu như bị phát hiện, không ai giữ được cậu đâu, cậu là cấp 3… cậu là cấp 4 cũng không tránh khỏi tử hình, cậu điên rồi hả?” 

Quạ Đen bị anh ta lắc thành cọng rong biển: “Ây da, đừng nóng đừng nóng.” 

“Hiệp hội Thợ Thủ Công sẽ tùy thời giám sát tình hình vận hành của dịch trạm mới, có kiểm tra tháng! Kiểm tra tháng đó! Sắp tới cuối tháng rồi, cậu…” 

“Bởi vậy mới kêu đừng nóng mà, còn không phải chưa tới thời gian kiểm tra tháng à? Chúng ta đã bị phát hiện rồi.” 

“Đừng có ôm tâm lý cầu may, lỡ bọn họ kiểm tra thấy dấu vết sửa đổi trên Ẩn Mình sao…” Eric nói tới đây thì đột nhiên như bị bóp cổ, hoàn hồn lại, “Cậu nói gì?”

Quạ Đen: “Chúng ta đã bị phát hiện rồi.” 

Eric: “...”

““Ẩn Mình” vẫn luôn rất nguy hiểm.” Quạ Đen nắm cổ tay Eric, “Chuyện này bắt đầu từ đá sinh mệnh thì đã rất lạ, tại sao chị ta không vu chúng ta trộm tài liệu cơ mật, tủ lạnh mini cảnh sát trưởng cất máu, nồi áp suất nấu gan ngỗng… cướp vật thiên phú ma cà rồng ở chợ đen không phải càng phù hợp với hình tượng “sát thủ có thiên phú” hay sao? Là vì trộm mấy cái này đều không cần tới xe tải có thùng hàng tới kéo - Eric, bắt đầu từ cái ngày mà chúng ta xuất hiện ở thành phố ngầm, có lẽ hành tung đã bị chị ta khống chế trong lòng bàn tay rồi.” 

Eric hiểu ẩn ý trong lời hắn, như rơi vào hầm băng.

“Dù “Ẩn Mình” trên chiếc xe lưu động hay là giấu ở điểm cố định đi chăng nữa thì cũng đều nguy hiểm như nhau.” Quạ Đen vừa giải cứu cổ áo mình khỏi tay Eric vừa mò cái di động luôn không ngắt cuộc gọi, “Các vị, kíp nổ hi sinh hay hiệp sĩ đội nồi cũng vậy, chúng ta chỉ là khách mời thôi ha, đừng có diễn sâu quá. Đừng quên nhiệm vụ chủ yếu lần này của chúng ta.” 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.