Chương trước
Chương sau
"Rống –!!!!” Một tiếng rống nổi giận vang vọng ra ngoài khu rừng, tất cả ma thú cấp thấp hơn run cầm cập trong tổ, cho dù là tiếng rống giận dữ truyền đến từ rất xa, cũng đủ khiến chúng sợ hãi, bên ngoài khu rừng giờ phút này ngoài Mộ Dung Như Tuyết, gần như không thấy một ma thú, toàn bộ đều ẩn nấp.
Ranh giới của khu vực ngoài và trung bộ khu rưgf, ba ma thú ngũ cấp đã bắt đầu công kích, Hỏa Vân Sói ngũ cấp cao nhất, giữa đôi mắt đỏ bén nhọn là đồng tử đen thẳng đứng, có vẻ tà tứ dị thường, gầm lên giận dữ rồi, thân hình sắc lửa đỏ bí mật mang theo sóng nhiệt mạnh mẽ đánh tới Mộ Dung NHư Tuyết, móng vuốt sắc nhọn mang theo nguyên tố đỏ rực cháy chụp đến vai Mộ Dung Như Tuyết!
Mộ Dung Như Tuyết nhắm mắt, cơ bắp và tế bào trong cơ thể mảnh khảnh bỗng tăng trưởng, lực lượng và phòng ngự phát huy tới cực điểm, nhìn móng vuốt sắc nhọn đang lao đến, Mộ Dung Như Tuyết nhẹ nhàng như không, trong chớp mắt Hỏa Vân Sói đánh xuống, chỉ bằng một tay nắm chặt mang theo sức mạnh của chiến sĩ ngũ cấp đánh mạnh vào sườn Hỏa Vân Sói!.Đây chính là kết quả mà nàng luyện tập mỗi buổi sáng,kết quả khá tốt so với mong đợi của nàng
“Grào!” Một tiếng dã thú kêu lên đau đớn, ánh sáng đỏ bị Mộ Dung Như Tuyết đánh bay sang bên, đập mạnh vào thân cây, cây rung lắc mạnh, “Rắc!” Khi Hỏa Vân Sói từ từ rơi xuống, cái cây bị nó va vào cũng gãy làm đôi.
Hỏa Vân Sói té chật vật trên mặt đất, tứ chi và thân thể khẽ run rẩy, ánh mắt màu đỏ lộ ra kinh hãi, nó muốn đứng lên, nhưng thân mình bị trúng đòn, lại phá mất tuyến phòng ngự nguyên tố của nó, trực tiếp hằn vào cơ thể!
Thân thể ma thú mạnh hơn con người rất nhiều, không chỉ vì chúng có thể dùng nguyên tố lực bao quanh mình để phòng vệ, mà thân thể của chúng cũng rất cường tráng, nếu như quyền vừa rồi của Mộ Dung Như Tuyết đánh vào con người, thế thì con người kia giờ chỉ còn là thịt vụn.
Một quyền, giải quyết một!
Điện Tử Báo và ma thú còn lại nhìn cảnh thảm thương của Hỏa Vân Sói thì há hốc mồm, Hỏa Vân Sói có thực lực mạnh nhất trong chúng, đã tới ngũ cấp cao nhất! Nhưng…… Lại bị tiểu oa nhi này một quyền đánh bẹt! Người này là chiến sĩ, nhưng chiến sĩ sao có thể có lực lượng khủng bố như thế!
Hay ….. Nàng là chiến sĩ cao cấp? Chỉ có chiến sĩ cao cấp mới có thể đạt tới cường độ khủng bố như thế, Hai ma thú liếc nhau, không biết nên khóc hay cười vì phỏng đoán này, tiểu oa nhi trước mắt mới mấy tuổi, chiến sĩ cao cấp? Ngay cả ma thú chúng nó cũng sẽ không có biến thái như vậy, huống chi là nhân loại nhỏ bé!
Oa nhi này nhất định có bí pháp có thể trong khoảng thời gian ngắn tăng thực lực, nhất định là như vậy! Hai ma thú vốn muốn nhìn Hỏa Vân Sói thu thập tiểu oa nhi này, lại không ngờ Hỏa Vân Sói bị người ta một quyền thu phục, hai ma thú không khỏi có chút buồn bực, nhìn ánh mắt Mộ Dung Như Tuyết trở nên khát máu.
“Xem ra, ta vẫn bị coi thường.” Mộ Dung Như Tuyết cảm nhận được hai ma thú không lùi mà tiến tới, nhẹ nhàng lắc lắc đầu, giết gà dọa khỉ lại vô dụng vừa rồi nàng đã dùng hết sức mình bây giờ rất khó chống đỡ nếu hai chúng nó cùng lên, hai ma thú vẫn không sợ chết lao đến, một khi đã như vậy, nàng sẽ chơi cùng chúng.
Mộ Dung Như Tuyết nhẹ nhàng vung tay, hỏa nguyên tố màu vàng kim trong tay hóa thành ngọn lửa như dải lụa đỏ.Hai ma thú ngây ngất tiểu oa nhi này là ma,pháp,sư cư nhiên lại là song tu
Mộ Dung Như Tuyết mỉm cười, giống như một tiểu ác ma, chờ con mồi tự đại tự động chui vào, hỏa nguyên tố trong tay phát ra từng trận sóng nhiệt, hỏa nguyên tố bạo ngược, lực công kích lại kinh người, Liệt Hai ma thú như đã nghĩ đến kết cục, rất nhanh xoay người đổi hướng, nhưng Mộ Dung Như Tuyết làm sao có thể bỏ qua cho nó!
Chúng nó có thể cảm nhận được ngọn lửa này mạnh hơn rất nhiều ngọn lửa của Hỏa Vân sói không chỉ có sức mạnh khác nhau mà màu sắc cũng không giống nhau. Ngọn lửa dần dần quấn chặt hai ma thú rồi bắt đầu chúng nó đã ngửi thấy mùi cháy khét từ bộ lông của chúng nó
Hỏa Vân Sói giờ phút này nằm trên mặt đất là một mảnh tuyệt vọng, cũng hối hận mình lỗ mãng, sớm biết rằng như vậy cho dù mạo hiểm bị bên trên xử phạt cũng chẳng dám liều mình ra đây, bên trong trung bộ còn nhiều ma thú lợi hại, cho tiểu oa nhi đi vào, cũng chẳng có mạng ra ngoài, ôi, cho dù là hối hận cũng chậm rồi.
Hỏa nguyên tố trong tay đột nhiên bay lên, bỗng biến thành một đầu thú thật lớn, hỏa mục nhắm chặt đột nhiên mở, nơi đó là đôi mắt ngập sát khí! Hai ma thú muốn chạy trốn, nhưng đã không còn đường trốn, đầu thú hỏa diễm mở miệng rộng, một miếng liền nuốt cả người hai ma thú, lúc đó, hai ma thú ngay cả cơ hội gầm rú cũng không có liền biến thành một đống tro tàn, chỉ còn lại một ma hạch màu xanh và lam rơi xuống.
Ba ma thú ngũ cấp, một ngã trên mặt đất, nửa chết nửa sống, hai hoàn toàn biến thành tro tàn. Mộ Dung Như Tuyết nâng mắt, nhìn thoáng qua Hỏa Vân Sói hoàn toàn hóa đá, Hỏa Vân Sói vừa thấy ánh mắt Mộ Dung Như Tuyết đảo đến, lập tức dùng hết sức cho dù có đau đớn cong đuôi chạy, điên cuồng trốn vào trong khu rừng, Hỏa Vân Sói run rẩy, đứng đấy ngoài chờ chết còn có thể làm gì! Đó căn bản không phải tiểu oa nhi con người, nhất định là cao thủ biến hóa, nhất định thế!
Hỏa Vân Sói liều mạng chạy trốn, nháy mắt không còn bóng dáng, Mộ Dung Như Tuyết không khỏi bật cười, đánh không lại bỏ chạy, coi như thông minh. Cúi người nhặt ma hạch màu xanh và lam, Mộ Dung Như Tuyết nhìn, ma hạch ngũ cấp hẳn là có thể bán giá tốt, không tệ. Đưa ma hạch vào chiếc nhẫn, Mộ Dung Như TUyết từ từ tiêu sái đi vào sâu bên trong
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.