Sau khi Mộ Dung Như Tuyết ra khỏi không gian chỉ giới cầm gói hành lí bên trong có chứa chút lương khô và ít tiền và quần áo do trước khi chết người mẹ của thân sác này chuẩn bị vào không gian chỉ giới,đi ra bên ngoài rừng vì cô biết trong đây có rât nhiều ma thú nguy hiểm không chống trả nổi,theo phương châm không đánh lại thì chạy là phuong châm của cô không ngu gì mà đánh tiếp như các anh hùng hảo hán có câu quân tử trả thù mười năm chưa muộn nếu chết ngay lúc đó thì làm sao mà trả thù được cơ chứ.Bán sông bán chết mà đánh lại dù cho mình không thắng thì chính là lũ ngu
Sau khi đi ra khỏi khu rừng Mộ Dung Như Tuyết ngồi xuống ở dưới gốc cây lấy đồ ở trong không gian chỉ giới ra ăn,vừa ăn vừa suy nghĩ kế hoạnh rèn luyện của mình sao cho hiệu quả.Buổ tối ngủ bên ngoài khu rừng rậm nhưng nàng cũng không giám ngủ sâu chỉ chợp mắt dùng tinh thần lực để quan sát xem xung quanh có ai không.
Trời tờ mờ sáng giống như đồng hồ sinh học Mộ Dung Như Tuyết chậm rãi mở mắt cảm giác được cái lạnh xung quanh nhưng Mộ Dung Như Tuyết không biểu hiện lên rên mặt nhiều năm làm sát thủ đã khiến cho Mộ Dung Như Tuyết chôn dấu mọi chuyện ở trong lòng khiến cho người khác khó mà nắm bắt cảm xúc của mình
.Nàng lấy ra từ không gian chỉ giới một cái áo khoắc màu đỏ của thân thể này và cũng là ột trong những màu ngàng thích nhất bên trên có thêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-tai-suat-ac-ma-tai-xuat/60416/quyen-1-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.