" Được rồi đi thôi " Nghe được những lời hài lòng Mộ Dung Như Tuyết quay lại đồng ý nàng từ trước tới nay chưa từng chịu thiệt nha
Sau khi hai thầy trò thỏa thuận xong,Lục Hữu Bằng dẫn Mộ Dung Như Tuyết đi đến chỗ một khu rừng tên là Bách Hôa trên đường đi nàng cũng gặp rất nhiều người cùng phương hướng với mình.Vừa nhìn thấy nhiều người như vậy Mộ Dung Như TUyết cảm thấy bắt đầu hồi tiếc đáng ra nàng phải đặt điều kiện cao hơn mới phải
Vào trong khu rừng đi được một đoạn trời đã bắt đầu tối rồi,Lục Hữu Bằng và Mộ Dung Như Tuyết định qua đêm ở đây dù sao cũng phải đi hơn một ngày nữa mới tới mới tới nơi của hoa đó
" Đồ đệ à ngươi chuẩn lấy bông hoa đó thế nào ta thấy đợt này có rất nhiều người nha " Đang đốt lửa cảm thấy nghi vấn Lục Hữu Bằng quay sang nghi vấn hỏi Mộ Dung NHư TUyết.Ông tin rằng tiểu tử này chắc chắn đã có một kế hoạch nào đó trong đầu
Nhưng Mộ Dung NHư Tuyết lại chỉ lạnh nhạt phun ra mộ câu
" Cướp " Ngoài cách đó ra thì chẳng còn cách nào cả vả lại nàng cũng không có ý định tự mình đi cướp đâu
" Ngươi đủ sức lực sao " Lục Hữu Bằng thấy vậy thắc mắc hỏi, hắn cảm nhận đợt này có rất nhiều người muốn tham gia không chỉ đơn giản một hai người đâu
" Ta không có ý định tự mình đi cướp đâu " Ngu gì chứ nếu lần này cướp được thành công không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-tai-suat-ac-ma-tai-xuat/1911835/quyen-1-chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.