Đây không phải là kết quả anh muốn ngay từ đầu sao? Nhưng khi y bị cha bắt đi, chính mình lại càng phiền lòng hơn.
Không được! Không thể để cho cha có được y! Như vậy đại thúc sẽ bị ông ta ngược đãi! Nghĩ đến cảnh y bị chính cha mình làm nhục, anh càng thêm có động lực cứu người. Nhanh chóng lên xe, khởi động máy, lén lút theo dõi xe bắt y, xem bọn họ muốn đen Tử Nhưng đi đâu…
Cứ vậy đi đến một kho hàng hẻo lánh ngoài ngoại ô, hóa ra là đem y đến nơi này… Hiện tại thì sao? Cứ vậy xông vào cứu người?
Ngẫm lại, vẫn là gọi cho hai người kia… Mặc dù cuối cùng anh sẽ bị tẩn cho một trận, nhưng hiện tại an nguy của Tử Nhưng mới là trọng yếu nhất!
Ám Vũ ở nhà buồn bực chờ điện thoại… tại sao người kia không gọi lại?! Chẳng lẽ thật sự đem baba…?!
Ám Vân cũng ngồi trên salon chờ đợi, chỉ cần gọi một cuộc thôi là sẽ tra được vị trí của baba…
Leng keng! Leng keng!
“Ai vậy? Canh đúng lúc này đến làm gì?”
“Còn chê bọn này chưa đủ phiền não sao?!” Ám Vân vừa mắng mười tám đời tổ tông của kẻ không biết điều kia, vừa chạy đến bên cửa.
“Ai vậy?” Ám Vân ấn nút bộ đàm, hỏi.
“Xin hỏi Ám Vân hoặc Ám Vũ có ở nhà không?” Người bên ngoài vội vàng hỏi.
Ám Vũ nghe thấy thanh âm, lập tức chạy đi mở cửa chính… Giọng nói này hình như là giọng mà cậu nghe được trong điện thoại hôm qua.
Đứng trước cửa đúng là Tiết Dật vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-song-bao-thai/1304061/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.