“Đương nhiên a! Tôi đến thăm Tiêu phu nhân mà!” Tiết Dật cười tươi. Mặt ngoài thân thiết, nhưng trong bụng một bồ dao găm…
“Thật? Cậu là người quen của bà?” Đại thúc có chút kinh hỉ, không nghĩ còn có người nghĩ cho mẹ, đúng là một người tốt!
“Tất nhiên rồi! Hóa ra anh là con trai bà ấy! Rất hân hạnh được biết anh! Liệu tôi có được vinh hạnh kết bạn với anh không?” Tiết Dật thân thiện.
“Được a! Nếu cậu là bạn của mẹ thì cũng là bạn tôi!” Thật vui quá! Không nghĩ tới ở bệnh viện còn kết giao được với người tốt!
“Để mừng chúng ta trở thành bạn! Anh có muốn tới nhà tôi dùng một ly không?” Tiết Dật nghĩ thầm, phương án này rất dễ mắc câu.
“A… cũng không còn sớm nữa… tôi phải về nhà rồi… xin lỗi…” Bây giờ đã hơn sáu giờ rồi, Vũ nhi và Vân nhi còn đang ở nhà chờ y.
Chẳng lẽ thật sự quá lộ liễu nên mới bị nhìn thấu rồi cự tuyệt? Tiết Dật mang vẻ mặt thất vọng: “Thế à… tôi còn tưởng rằng chúng ta có thể chúc mừng chứ… Khó lắm mới tìm được người bạn tốt, nếu không thì tôi đành một mình vậy!” Buồn bã xoay người, đưa bóng lưng mất mát cho đại thúc làm y cảm thất tội lỗi.
“Đợi… đợi chút! Nếu không quá lâu thì… tôi có thể đi…” Đại thúc không muốn làm cho người bạn mới kết giao của mình buồn, về muộn một chút chắc Vũ nhi với Vân nhi không giận đâu nhỉ? Điện thoại báo cho hai đứa là được!
Tiết Dật đưa lưng về phía đại thúc, khóe miệng khẽ câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-song-bao-thai/1304055/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.