Hai mắt Lạc trưởng lão trợn trừng như mắt trâu, miệng há to đến mức có thể bỏ lọt một trái táo, một đôi bàn tay ngăm đen run rẩy chỉ phía trước, đầu cứng ngắc nhìn qua Lôi Minh.
Tuy nhiên lời nói của Lạc trưởng lão còn chưa kịp nói ra miệng, một đám con em trẻ tuổi trong Tứ đại gia tộc ở sau lưng lần này cùng đi theo ra ngoài để rèn luyện đã rối rít mở miệng đầy bất bình.
“Ta nói nơi này là Ma Thú Sâm Lâm đi.”
“Đúng nha.”
“Thế nhưng ta nhìn bọn họ, thế nào mà lại có cảm giác giống như là tới đây để đi dã ngoại vậy, cho dù chỗ này có phòng hộ tốt hơn nữa, cũng không thể thoải mái ung dung như vậy.”
“Đúng rồi! Ngươi không nói, ta cũng không nghĩ tới, vừa rồi nhìn đã cảm thấy là lạ.”
“Hừ. . . . .Ta thấy, căn bản hai người kia là lần đầu tiên tới Ma Thú Sâm Lâm, mang theo nhiều thị vệ như vậy, bọn họ căn bản là chưa động thủ lần nào nên mới dám ở chỗ này mà hưởng thụ một cách thoải mái như vậy.”
“Đúng là thư thả, không giống như chúng ta. . . . .Lúc nào cũng phải chú ý tình huống xung quanh, ngay cả ngủ trong doanh trại đều không được an ổn,” (Lạc Huyên-DĐLQĐ-Diệp Gia Quán-Đọc chính chủ nhé)
“Ta thấy đây chính là hai tiểu quỷ không biết trời cao đất rộng, lại còn đeo mặt nạ giả vờ thần bí, hừ. . . . .”
Tiểu bối trẻ tuổi trong Tứ đại gia tộc, bắt đầu lần lượt tỏ ra tức giận, lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-rat-khuynh-thanh/2180118/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.