Thiếu chủ." Lôi Tam Đao bước nhanh tới chỗ Lôi Minh, vẻ mặt nghiêm túc cẩn thận nhìn Lôi Minh.
Phía trước đều là thánh thú. Tuy rằng bọn họ có nhiều người, nhưng khi chiến đấu nhiều người không có nghĩa là thắng. Chỉ có cao thủ cấp bậc thiên giai mới có thể đánh với thánh thú, nhưng cao thủ cấp bậc thiên giai đâu phải là rau cải ngoài chợ, về phần những người khác, vậy chỉ có thể làm vật hi sinh thôi, thánh thú không phải là thứ mà bọn họ có thể chống lại. Nếu chỉ có mười mấy con... Bọn họ thể dựa vào mười mấy cao thủ cấp bậc thiên giai, nhưng mà... Số lượng trước mắt, gần cả trăm con.
"Tam thúc, vừa rồi chiến lợi phẩm mà cả đội đoạt được đã vô cùng phong phú, tham nhiều tất mất. Chúng ta không cần vì Hỏa Long Quả mà hy sinh tánh mạng của các huynh đệ." Âm thanh trong trẻo lạnh lùng của Lôi Minh vang lên, hai tròng mắt lại chưa từng rời khỏi phía trước, vẫn đang gắt gao nhìn chằm chằm gần trăm thánh thú.
"Thiếu chủ nói có lý, vậy ta sẽ mang cả đội trở về. Còn thiếu chủ..." Lôi Tam Đao gật đầu, nhìn về phía Lôi Minh.
"Thúc mang các huynh đệ trở về là được, ta và Băng Huyết, Ám Dạ, tiểu Khải sẽ ở lại, dù sao cũng phải chơi đến nơi đến chốn." Lôi Minh mỉm cười, nghiêng đầu nhìn thẳng vào đôi mắt đen láy của Băng Huyết.
Lôi Tam Đao nhìn hai người bốn mắt nhìn nhau, nghẹn miệng. Biểu cảm vô cùng ai oán... Trong lòng không ngừng kêu thảm ‘Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-rat-khuynh-thanh/2180098/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.