Chương trước
Chương sau
Grooms lập tức liếc nhìn Thần hoàng tử, sau đó mới "Ừm" lên một tiếng. Hắn có lộ chút bất ngờ, nhưng rất may là trong tình thế cấp bách, hắn lại lấy tay chống cằm, giấu đi sự hồi hộp của mình, chậm rãi nói:
- Bệ hạ muốn nói chuyện gì?
Paulo XVI khẽ cười:
- Chuyện này chính là chuyện thông cáo công bố về chuyện "đại hội luận võ đệ nhất thiên hạ" sáng nay.
Sau khi nghe xong lời này, Đỗ Duy cùng Thần hoàng tử liếc nhìn nhau, trong lòng không nhịn được, nghĩ rằng: Chẳng lẽ mình đã sợ bóng sợ gió sao? Tin tức lão hoàng đế qua đời không bị lộ, Giáo hoàng cũng không phải vì chuyện này mà tới mà là vì "Đại hội luận võ đệ nhất thiên hạ".
Lần này không đợi Grooms mở miệng, Thần hoàng tử cũng đã nói trước, hắn lập tức đứng lên:
- Bệ hạ, chuyện này chỉ sợ phụ hoàng cũng không được rõ lắm. Trên thực tế chuyện này là do đề nghị của công tước Tulip, để phát huy tinh thần thượng võ của con dân đại lục ta, ta cũng đã phê chuẩn. Nhưng sao Giáo hoàng bệ hạ đối với chuyện này có hứng thú như vậy?
Mặc dù đã nhận Paulo XVI làm giáo phụ nhưng ngoài lúc mới gặp mặt xưng hô là "giáo phụ", Thần hoàng tử cũng chỉ gọi y là "Giáo hoàng bệ hạ".
Paulo XVI nghe vậy, híp mắt liếc nhìn Đỗ Duy:
- Ah, hóa ra công tước Tulip đã đưa ra chuyện này a! Chuyện này cũng thật kỳ diệu. Từ nhiều năm trước tại đại lục cũng chưa đưa ra một cuộc luận võ đại hội toàn đế quốc. Nhưng công tước Tulip đương nhiên lại đưa ra một chú ý thú vị như vậy a.
Thần hoàng tử cười cười:
- Mặc dù cái… cái chủ ý này là do công tước Tulip đưa ra nhưng ta đã duyệt qua chuyện này và giao cho Hiệp Hội kỵ sĩ thực hiện. Ta nghĩ dựa vào thân phận mà nói thì Hiệp Hội kỵ sĩ lo việc này là thích hợp nhất.
Dừng lại một lát, hắn lại hỏi:
- Giáo hoàng bệ hạ hôm nay vì chuyện này mà đến sao? Ta thật không nghĩ tới bệ hạ đối với loại chuyện này cảm thấy hứng thú a.
Paulo XVI ha ha cười một tiếng, đôi mắt hắn chợt ánh lên một tia:
- Cũng phông phải là ta có hứng thú. Tuổi của ta già rồi mà cũng không phải là võ sĩ. Nhưng kẻ cảm thấy hứng thù lại là mấy tên kỵ sĩ trong giáo hội a.
Vừa nói, ánh mắt của hắn vừa khẽ liếc về phía hai gã Thần Thánh kỵ sĩ, sau đó như có thâm ý liếc nhì Đỗ Duy:
- Công tước Tulip đại nhân, chưa tính đến chữ "luận võ đại hội", chỉ tính đến từ "đệ nhất thiên hạ" thì danh đầu này quả thật "bắt mắt" a. Ngươi xem, mặc dù bọn họ là Thần Thánh kỵ sĩ đoàn nhưng… Thần Thánh kỵ sĩ cũng là kỵ sĩ a. Đúng không? Hơn nữa, phàm là kẻ tu luyện võ đạo, đối với từ "đệ nhất thiên hạ" thì có ai là không có hứng thú?
Đỗ Duy lập tức liếc nhì hai tên Thần Thánh kỵ sĩ. Hai trung niên kỵ sĩ này trên mặt đều hiện ra vẻ ngưng trọng (tập trung). Hiển nhiên là rất quan tâm đến cái "luận võ đại hội này", nhất là cái danh xưng "thiên hạ đệ nhất"!
Thần Thánh kỵ sĩ ngồi bên trái nét mặt có chút đen đúa, nghe vậy liền đứng lên, đi lên phía trước hai bước. Sau khi hắn khom người thi lễ liền tràm giọng nói:
- Bệ hạ, Nhiếp Chính vương điện hạ, Công tước Tulip các hạ, Thần Thánh kỵ sĩ đoàn của chúng ta cũng là kỵ sĩ, hơn nữa thân cũng là võ giả, cũng có tôn nghiêm của võ giả. Cái luận võ đại hội đệ nhất thiên hạ này nếu như không để cho Thần Thánh kỵ sĩ đoàn chúng ta tham gia… Hừm… Nếu như cuối cùng có kẻ nào đó đạt được chức vô địch của đại hội thì có thể được thiên hạ xưng là đệ nhất, ngoài ra hắn còn được Nhiếp Chính vương tự mình ban cho danh hiệu dũng sĩ đệ nhất đại lục… Người bên ngoài nếu như không hiểu chỉ sợ lại cho hắn là đả biến đại lục vô địch thủ. Nhất là tại đế đô, ai chả biết vinh quang của Thần Thánh kỵ sĩ đoàn. Mà nếu có kết quả như vậy thì mọi người sẽ biết là Thần Thánh kỵ sĩ đoàn chúng ta không có dự thi… Nhưng chắc cũng có kẻ lại cho rằng Thần Thánh kỵ sĩ đoàn chúng ta không bằng người.
Sau khi Đỗ Duy nghe xong, liếc mắt nhìn vị Thần Thánh kỵ sĩ này mà cười cười. Đột nhiên hắn mở miệng nói:
- Ách… Vị các hạ này… Thứ cho ta mạo muội, xin hỏi ngài là…
Kỵ sĩ mặt đen này đỏ lựng mặt lên, thấp giọng nói:
- Tên của ta là Stallone Nagar, đương nhiệm trưởng kỵ sĩ đoàn của Quang Minh thần điện.
Sau khi nói với Đỗ Duy, hắn mới ý thức được là mình đã thất lễ - Lúc đối mặt với hoàng đế bệ hạ, hắn ngày cả tên tuổi, chức vụ của mình cũng không nói ra, chuyện này quả thật là thất lễ.
Đỗ Duy lại cười híp mắt hỏi:
- Nói như vậy thì hai vị lần này cũng hứng thú tham gia đạo hội luận võ?
Thần Thánh kỵ sĩ bát cấp ở bên cạnh cũng lập tức đứng lên, hướng về phái ngai vàng mà khom người:
- Bệ hạ, tên của ta là Randall, đại kỵ sĩ trưởng đương nhiệm của Thần Thánh kỵ sĩ đoàn, Quang Minh thần điện. Ta thỉnh cầu bệ hạ cho phép ta lần này tham gia đại hội. Ngoài ra…
- Còn gì nữa?
Thần hoàng tử thản nhiên nói.
- Ngoài ra chúng ta hy vọng đại hội lần này có được sự công bằng chính trực.
Tên Randall này nhìn qua có vẻ giảo hoạt hoen tên mặt đen ít nhiều, hắn nhìn Thần hoàng tử, chậm rãi nói:
- Nếu tranh đoạt vinh dự đại lục đệ nhất thì có vẻ như một trò đùa. Bản thân ta cảm giác được… chỉ bằng lực lượng kỵ sĩ của Hiệp Hội kỵ sĩ đại lục thì vô phương gánh trách nhiệm phán xét kết quả trận đấu trọng đại như vậy.
Thần hoàng tử cười lạnh hai tiếng, đang nghĩ cách làm thế nào bác bỏ - dù sao thì lời nói của đối phương cũng có vài phần đạo lý. Chuyện tình Hiệp Hội kỵ sĩ xuống dốc thì ai cũng biết. Công bằng mà nói, uy tín của Hiệp Hội kỵ sĩ đã yếu đi.
Lúc này, Đỗ Duy bỗng ho khan hai tiếng, sau khi được mọi người chú ý thì hắn mới mở miệng nói:
- Vị kỵ sĩ Randall các hạ, xin hỏi ngài là phán xét như thế nào thì mới được coi là công bằng chính trực. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Lúc này Paulo XVI mới đột nhiên cười nói:
- Nếu là tranh đoạt chức đại lục đệ nhất kỵ sĩ, sự tình này liên quan đến thể diện của đế quốc, ta đề nghị hoàng đế bệ hạ đứng ra.
Bộ dạng của hắn cười bí hiểm:
- Bệ hạ, ngài võ công cái thế, năm xưa đã từng dẫn quân trải qua chiến tranh Tây Bắc. Hơn nữa ngài cũng xuất thân là võ giả, ta nghĩ không ai có thể so sánh với uy tín của ngài.
Hắn dừng một chút, khẽ nhìn Thần hoàng tử đang muốn mở miệng nói chuyện, lão Giáo hoàng giảo hoạt cười một tiếng:
- Nhưng đáng tiếc, Thần điện hạ, mặc dù ngài là Nhiếp Chính vương, nhưng ngài lại là một ma pháp sư. Lần đại hội này ngài không cách nào làm giám khảo được.
Thần hoàng tử nhíu mày…
…Lại càng nhíu mày hơn nữa…
Trong lòng Đỗ Duy cũng lập tức cảnh giác.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.