Chương trước
Chương sau
Sau đó Đỗ Duy đẩy cánh cửa nhà lao rồi đi vào.
Gian phòng giam này sớm đã được quét dọn nên tương đối sạch sẽ. Ở bên trong chính là vị nữ thích khách Elune.
Mấy ngày nay Đỗ Duy lại không hề làm khó nữ thích khách có đầu óc đơn giản này. Chẳng những cho nàng được ăn uống ngon lành mà còn lệnh cho thuộc hạ đổi phòng cho nàng sang một phòng giam tương đối sạch sẽ. Thậm chí dưới sự yêu cầu của Elune mà hắn còn cho nàng cơ hội tắm rửa.
Chỉ có điều, hình như Đỗ Duy hơi có dụng ý xấu, trước sau vẫn không có cung cấp cho nàng đồ gì tương tự quần áo. Mà ngược lại bảo thuộc hạ may gấp mấy bộ cùng kiểu dáng với loại quần áo gợi cảm hở hang mà Elune mặc trên người. Làm xong mấy bộ như vậy cũng có thể thấy được …….tư tưởng của hắn tồi tệ thế nào.
Sau nhiều ngày không thấy ánh mặt trời, làn da của Elune cũng có chút tái nhợt, nàng sớm được tháo bỏ gông cùm nên ở trong phòng giam này có thể hoạt động tự do, chỉ có điều Đỗ Duy lại thiết kế ma pháp trận xung quanh phòng giam. Mặc dù Elune biết vu thuật của Đại Tuyết Sơn nhưng cũng trốn không thoát.
Lúc Đỗ Duy đẩy cửa đi vào thì nữ thích khách đáng thương này tay đang ôm đầu gối co ro trên giường. Mắt thấy Đỗ Duy tiến vào nàng nhanh chóng nhảy xuống giường rồi đứng lên.
- Yên tâm. Ta không phải đến cưỡng gian nàng. –Câu đầu tiên khi Đỗ Duy bước vào cửa lập tức khiến cho Elune xấu hổ đỏ bừng cả mặt.
- Ở đây có quen không?
Đỗ Duy ung dung bước tới rồi đứng trước mặt Elune. Còn cố ý vươn ngón tay ra nâng cằm cô gái sát lại gần ngửi ngửi. Mỉm cười nói:
- Ừm, rất tốt. Dường như đã sạch sẽ hơn rất nhiều.
Trong lòng Elune phát lạnh, lui ra phía sau hai bước. Chỉ là phía sau lại là giường rồi. Muốn lui mà không có đường lui, đành liều mạng gục mặt xuống. Không dám tiếp xúc ánh mắt của Đỗ Duy – Từ tận sâu thẳm trong trái tim nàng đã thật sự sợ công tước thiếu niên này rồi.
Nhìn theo dáng vẻ sợ sệt của nữ tù binh, Đỗ Duy hài lòng cười cười. Theo đó tùy ý bước hai bước rồi lôi từ trong ngực ra mấy tớ giấy, nhẹ nhàng quăng lên trên giường, cười nói:
-Phần lời khai này của nàng, ta đã xem qua cẩn thận vài lần…Ừm. Viết rất chi tiết. Quả thực rất chi tiết. Đối với phần lời khai này ta cơ bản đã hài lòng… Nhưng…
-Nhưng, nhưng cái gì….
Cả người Elune run lên.
-Hắc hắc. Nhưng ta nghĩ nàng vẫn quên lời cảnh cáo của ta với nàng rồi…Ta đã nói: nếu trong phần lời khai này nàng dám lừa gạt ta thì ta sẽ có thủ đoạn trừng phạt nàng đáng sợ hơn "cưỡng gian" gấp mười lần đó !!!
-Ta …ta không nói dối.
Đầu Elune càng cúi xuống thấp hơn. Thanh âm cũng có chút run rẩy.
-Lời của nàng quả thực không sai, nhưng lại cố ý viết thiếu vài thứ.
Đỗ Duy cười nhạt:
-Nàng viết Vu vương trên Đại Tuyết Sơn tên Bạch Hà Sầu… Ưm, trên Đại Tuyết Sơn có hai trăm vu sư? Còn có cả cái này…Ưm…
Hắn lại cầm lấy mấy tờ giấy kia, lật đi lật lại rồi cười nói:
-Còn có cái này, nàng nói nàng đi ám sát Ruga là chịu mệnh lệnh của Vu vương? Buồn cười! Nếu Vu vương Đại Tuyết Sơn phái một con nhóc ngốc nghếch như nàng đi ám sát một nguyên soái thống lĩnh quân đội của quân Tây Bắc…Trừ phi Bạch Hà Sầu là thằng ngu!
-Hả!!
Thân thể Elune bỗng nhiên run lên, sắc mặt trắng bệch nói:
-Ngươi …… ngươi ……
-Ta làm sao?"
- Ngươi dám nói xấu Vu vương!
-Nói thì làm nào?
Đỗ duy bĩu môi :
-Ta nói hắn là thằng ngu, chẳng lẻ không đúng sao? Không ngờ lại phái loại người vừa vô dụng vừa không có đầu óc như nàng đi chấp hành loại nhiệm vụ quan trọng này. Ta nghĩ Bạch Hà Sầu nhất định là một tên ngốc. Đúng không?
-Ngươi …… thần thông quảng đại của Vu vương, người thảo nguyên từ trên xuống dưới không ai không xem như là thần linh! Ngươi dám mở miệng nói lời ác độc, Vu vương nhất định sẽ biết được!
Đỗ Duy cười ha ha nói:
-Thực sự thần kỳ như vậy sao? Buồn cười! Chẳng lẻ hắn có "thiên lý nhãn" ? "Thuận phong nhĩ" ? Không chỗ nào không biết? Hừ ……
Sau đó Đỗ Duy lắc đầu:
-Chớ nên mong chờ vào vận may, nàng thành thật cho ta, rốt cuộc nàng vì sao lại ám sát Ruga. Ta thực không tin Bạch Hà Sầu là đứa ngốc.
Elune im lặng, bỗng nhiên nàng cúi thấp đầu xuống, lắc đầu nói:
-Ngươi giết ta đi.
-Giết ngươi…
Đỗ Duy thở dài:
- Ngôn từ thực không chút sáng tạo. Ngươi dùng đầu gối ngẫm nghĩ lại đi, ta sẽ dễ dàng giết ngươi như vậy ư?
Đỗ Duy nhìn vào đôi mắt nữ sát thủ rồi thở dài nói:
-Thật ra ta có biện pháp dễ dàng hơn khiến nàng mở miệng, chỉ có điều ta nghĩ rằng dùng biện pháp đó thật sự không hay chút nào. Nhưng nàng lại không chịu nói thì cũng đừng trách ta.
Nói xong hắn đột nhiên vung tay rồi dùng sức ấn vào hai bả vai nữ sát thủ. Trong lòng Elune kinh hãi, mắt thấy Đỗ Duy đe dọa mình, lập tức bị dọa đến nỗi nhũn cả chân, trong lòng chỉ lóe lên lên một ý nghĩ:
-Hắn, hắn sắp cưỡng gian ta sao!
Đỗ Duy hung hăng ấn Elune ngồi xuống giường, sau đó một tay hắn vuốt cằm rồi nâng khuôn mặt của nàng lên, trầm giọng nói:
- Nhìn vào mắt ta!
Elune chỉ có cảm thấy chùm ánh sáng từ trong ánh mắt thật là đẹp đẽ biết bao. Con ngươi màu đen. Đen một cách mê hoặc và quái dị, tựa như một cơn lốc xoáy từng chút từng chút hút lấy linh hồn mình. Sự trong sáng trong đôi mắt nàng cũng dần dần biến mất trở nên trống rỗng mờ mịt. Hai gò má người nam nhân trước mắt này càng nhìn lại càng cảm thấy dễ coi biết bao.
Ưm. Một người đàn ông vì sao lại dễ nhìn như vậy nhỉ?
Còn có cả ánh mắt của hắn…ánh mắt của đàn ông thực sự có thể mê hoặc người đến vậy sao…
-Bây giờ hãy nói cho ta biết. Vì sao nàng giết Ruga.
Khi âm thanh này truyền vào tận trong đáy lòng thì thân thể Elune đột nhiên chấn động. Trên mặt hiện lên vẻ gắng gượng. Thế nhưng dưới ánh mắt bức bách của Đỗ Duy sau đó, sự gắng gượng trên mặt nàng dần dần rút đi. Giọng nói nàng trở nên rõ ràng mà dịu dàng, tựa như tiếng nỉ non với tình nhân:
-Ta…ta không muốn lập gia đình…
-Lập gia đình? Gả cho ai?
Ru …… Con trai của Ruga. Se…… Sebastian……
Đỗ Duy giật mình, lập tức tiếp tục bức bách cô gái này. Tiếng nói của hắn thong thả mà trầm thấp. Lại cực kỳ dễ nghe:
-Thân phận của nàng?
Elu. Elune …… Elune Linna. Một tia chống cự cuối cùng trong ánh mắt của Elune rốt cuộc đã tan biến, thân thể nàng bỗng nhiên rúc vào thật sâu trong lồng ngực Đỗ Duy tựa như một chú cá chạch khẽ vặn vẹo uốn éo . Trong miệng thốt ra thanh âm nỉ non nho nhỏ.
-Thân phận của nàng!
Thanh âm Đỗ Duy cao lên vài phần.
- Elune Linna …… Bạch. Bạch Hà Sầu là ta….. ta…….thầy giáo của ta.
Cả người Elune bỗng nhiên mềm nhũn, chủ động ôm Đỗ Duy, ngay lập tức thân thể mềm mại này cố hết sức dán chặt vào trong lồng ngực Đỗ Duy. Bộ ngực mềm mại cao vút khẽ cọ vào ngực Đỗ Duy. Trong ánh mắt tràn ngập vẻ thùy mị, dịu dàng. Bỗng nhiên nàng dùng sức ôm cổ Đỗ Duy. Khuôn mặt yêu kiều lập tức dán chặt vào. Cuối cùng líu ríu bên tai Đỗ Duy :
-Yêu....yêu ta....Mau. Mau yêu ta đi….!
Đỗ duy vừa định nói thì đôi môi thơm ngát mềm mại lập tức dính chặt lại. Đỗ Duy trong lòng thầm than: Cặp mắt mị hoặc này quả nhiên lợi hại.
Đang muốn đẩy cô gái này ra. Nhưng đôi tay hắn lại đang nhấn vào một chỗ mềm mại. Nơi ngón tay tiếp xúc cảm thấy chắc nịch mà mềm mại lại tràn ngập co dãn. Vừa cúi đầu nhìn liền phát hiện ra bàn tay của mình đang bao phủ lên trọn ngọn núi trước ngực Elune. Cả người nàng vặn vẹo, uốn éo hết trái qua phải. Trong lúc cọ sát cũng không biết từ khi nào áo nàng đều đã mở tung ra.
-Yêu ta…. Ta muốn ngươi yêu ta…
Elune không ngừng cọ sát vào Đỗ Duy, hai gò má của nàng một mảng đỏ bừng , ánh mắt mê ly. Lại giống như mang theo một chút cầu khẩn . Thân thể vốn cực kỳ dụ hoặc dần dần khiến trong lòng Đỗ Duy không khỏi bốc lên lửa dục.
Hắn vốn chính là một người trưởng thành linh hồn bị trói buộc trong thân thể một thiếu niên, trong chuyện nam nữ hắn đương nhiên không phải xử nam…nhưng thân thể này lại là xử nam. Những năm gần đây cũng coi như là những ngày cấm tình dục. Có khi nhớ lại cũng nhịn không được cười thầm mình ngược đãi bản thân quá mức. Chỉ có điều một đứa bé chưa trưởng thành dù có lòng nhưng lại không có sức.
Mà sau này lại dần dần trưởng thành. Bên người lại có thêm Vivian, cô gái nhỏ ngốc nghếch đơn thuần thiện lương khiến người ta phải yêu thương này lại khiến Đỗ Duy bất tri bất giác mê muội. Dần dần trái tim vốn xao động kia cũng đã phai nhạt mà toàn tâm toàn ý chờ cô bé ngốc này trưởng thành. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Hơn nữa, dù sao hắn tu luyện ma pháp, đắm chìm trong ma pháp, đại bộ phận tinh thần và thể lực đều dùng trong minh tưởng và ngưng tụ tinh thần lực , lòng đam mê nữ sắc cũng đã phai nhạt đi rồi.
Bằng không nói …Với thân phận công tước của hắn lại có thể thiếu đàn bà sao?
Chỉ có điều, nữ thích khách đang trong lòng ngực hắn lúc này thật sự quá mê người, vốn ngày đó trong tiệc rượu của Ruga đã xem qua điệu múa của nàng, thân thể mềm dẻo thật sự khiến người ta kinh ngạc, làm cho người ta không tránh khỏi có những ý nghĩ lệch lạc. Bây giờ lại nhiệt tình như lửa dán chặt trong ngực, thanh âm nhỏ nhẹ nỉ non khéo léo thỉnh cầu yêu thương, trên cả nhiệt tình cô gái này còn mang theo vài phần ngượng ngùng của thiếu nữ.
Điều này khiến cho Đỗ Duy nhiều năm kiêng khem tình dục làm sao có thể không động tâm được chứ ?
Nén ham muốn rồi cố gắng tách miệng của nữ thích khách đang dính chặt trên miệng hắn, Đỗ Duy thở hổn hển cười mắng:
- Này này, nàng còn như vậy nữa, ta nhịn không được có thể thực sự cưỡng gian nàng đó !
- Ưm…
Cái mũi Elune khẽ rên một tiếng , chỉ mới rên rỉ mà đã khiến cho xương cốt Đỗ Duy mềm cả đi, Elune lại cũng dính chặt vào。
Mẹ nó! Thật quá ức hiếp người mà! Nàng thật sự nghĩ ông đây là thái giám không dám cưỡng gian nàng sao!
Nếu lửa dục tà ma thực sự từ trong lòng người đàn ông dâng lên thì làm sao có thể đè nén xuống được. Dưới con mắt ác ma của Đỗ Duy, Elune ý loạn tình mê đã thực sự coi Đỗ Duy trở thành người mình yêu nhất. Đỗ Duy nhẫn nại không nổi, rốt cục ôm lấy Elune nhào lên giường. Quần áo trên người nữ thích khách vốn rất " tiết kiệm ". Đỗ Duy sau hai lần xé, cười giễu cợt một tiếng, lập tức lột áo trên người Elune ra.
Dưới ánh đèn mờ nhạt yếu ớt trong phòng giam, cô gái trước mắt này hệt như một chú cừu non bị tuốt hết lông, trên khuôn mặt xinh đẹp tràn ngập sự ngượng ngùng nhưng lại hàm ẩn vài phần chờ mong, thân thể mê người của cô gái như trào dâng, nhất là bộ ngực có thể xứng với hai chữ hoàn mĩ khiến Đỗ Duy vừa nhìn thoáng qua đã nhịn không được mà mở to đôi mắt.
Đây là lúc đạp đổ! Đạp đổ! Phải đạp đổ! Nhất định phải đạp đổ !!
Đã tới mức này , nếu nói lại lùi bước thì ông đây còn là đàn ông sao!
Đỗ Duy hít một hơi thật sâu, đôi tay tà ác cũng đã duỗi ra. Nhưng vừa mới duỗi ra thì bỗng nhiên nghe thấy tiếng líu ríu trong miệng Elune , thấp giọng kêu thành tiếng…
-Ngươi ngươi ngươi ngươi ngươi …… ngươi muốn muốn muốn làm cái gì …… ngươi ngươi ngươi ……
Giọng nói nhu nhược này, lại còn có cả lời này…
Cảm giác quen thuộc ngay lập tức khiến đầu óc Đỗ Duy tỉnh táo.
Rất nhanh, lửa dục trong ngực hắn nhất thời tiêu tan một nửa, trong đầu liền hiện ra bóng dáng xinh đẹp kia, khuôn mặt thiện lương ngây thơ nhìn mình, rụt rè nói :
-Van cầu..van cầu thần linh, phù hộ.. phù hộ Vivian nhỏ bé đáng thương.
Bóng dáng cô bé nói lắp kia ngay lập tức lấp đầy trong đầu hắn, mị lực mê người của Elune trước mắt hắn dường như lập tức đã giảm xuống hơn phân nửa.
Đỗ duy hít một hơi thật sâu, bỗng nhiên thầm mắng một câu: Bỏ đi bỏ đi ! Coi như ông đây hôm nay chịu một lần không xứng là đàn ông !!
Hắn nói xong thì tức giận đứng lên, sau đó thì dùng sức cuộn khăn trải giường che lên người Elune, cánh tay Elune đang muốn duỗi ra uốn éo thì một tay Đỗ Duy đã giữ cố định trên chiếc cổ mềm mại của cô gái.
Nhìn thấy nữ tù binh ngất xỉu đi, Đỗ Duy thở dài, hắn đứng lên sửa sang lại một chút quần áo của bản thân, sau đó nhìn chằm chằm nữ thích khách giống như đang ngủ say, nhìn trong chốc lát, thấp giọng nói:
- Coi như nàng gặp may…hôm nay thần linh đã phù hộ nàng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.