Mấy trăm tên kỵ sĩ ngoại hạng, mỗi người đều có đấu khí thực lực cường đại tập trung lại tiến vào quảng trường, tất cả phản quân xung quanh đã lui lại. Nguyên nếu như chỉ là một đám cường hãn kị sĩ tiến vào thì cũng không có gì đáng sợ, phàm là cao thủ tạo thành đội ngũ đều rất hỗn loạn; mặc dù thân thể cường hãn nhưng tập hợp lại một chỗ khó tránh khỏi biến thành một đám ô hợp, hỗn chiến tuyệt đối không phải là đối thủ của quân đội. Nhưng Quang minh thần điện Thần thánh kị sĩ đoàn đáng sợ ở chỗ những kị sĩ này chẳng những là những vũ kĩ hảo thủ hiếm có, nhưng khi tập hợp lại cũng không tự mình tác chiến mà đều tuân theo một loại chiến thuật cực kì thuần thục giống như trong quân đội phối hợp với nhau, đại đội nhân mã xung sát tiến vào, trong đó cứ ba hoặc năm người tạo thành một tiểu tổ chiến đấu phối hợp ăn ý với nhau, tiến thoái thuần thục, hiển nhiên đã được huấn luyện cực kì kĩ càng! Vô cùng hữu hiệu khi cận chiến với kẻ địch. Thần thánh kị sĩ đoàn đã bảo vệ Thần điện hơn nghìn năm qua quả nhiên bất phàm. Đại hoàng tử vẻ mặt tức giận, nhìn phía sau đại đội binh lính đều thoái lui, không kìm được hét lớn: Ngăn chúng lại, mau ngăn bọn chúng lại. Raymond bá tước dù sao cũng là lão tướng trong quân đội, lập tức điều động ba trăm thân binh tinh nhuệ cho Alfa thị vệ trưởng dẫn đầu xông tới. Gia binh tinh nhuệ của Rowling gia tộc thực lực tự nhiên cũng không kém, nếu bình thường, ba trăm võ sĩ chống lại thần thánh kị sĩ đoàn, nếu không địch lại cũng không đến nỗi thua nhanh như vậy, nhưng tại giờ phút này mọi chuyện lại không thể như thế nữa. Vì binh bại như núi đổ, nguyên lúc đầu phản quân không hề đề phòng phía sau, bởi vì cả đế đô cũng đều nằm trong tay nên khi nào còn có thể nghĩ ra sẽ có địch nhân từ phía mặt sau đánh tới. Phía sau trận địa bộ binh bị giết tản mát, bại binh như thủy triều tràn vào trong sân. Rowling gia tộc Alfa thị vệ trưởng mặc dù vũ kĩ cường hãn, dẫn theo ba trăm thủ hạ bất phàm nhưng còn chưa tới trước mặt thần thánh kị sĩ đoàn thì đã bị chính bại quân thoái lui làm cho đội ngũ tản mát. Alfa thị vệ trưởng dẫn theo ba trăm quân ở trong đám loạn quân giống như bị vùi lấp trong đầm lầy, xung quanh toàn là người chật chội, vị thần tử trung thành của Rowling gia tộc này dù sao cũng đã theo bá tước chinh chiến đã lâu lập tức đưa ra một quyết định. Hắn dùng trường kiếm trong tay chém ngã một tên phản quân đang bỏ chạy, vận đấu khí hét lớn: "Ai lui lại giết chết, chỉ tiến không được lùi, chỉ tiến không được lùi." Ba trăm thủ hạ Rowling gia tộc thị vệ cũng đồng dạng, binh khí trong tay không hề lưu tình, đâm vào những phản quân bại binh bên cạnh. Những động tác này cũng quả nhiên có hiệu quả, dần dần phản quân chạy trốn mắt thấy Alfa cùng thân binh như điên cuồng, trong tay binh khí dính đầy máu tươi, giờ phút này tiến vào cũng chết, thoái lui cũng chết. Cũng có không ít người bất đắc dĩ gào lên, quay lại nhằm hường thần thánh kị sĩ đoàn xông tới. Trên sân rộng tiếng hô hét rung trời, máu chảy thành sông, chỉ trong phút chốc đá lát trên mặt đất ngưng tụ một tầng máu huyết. Alfa thị vệ trưởng mặc dù cố gắng chém giết cùng mạnh mẽ hô hào một bộ phận loạn binh, nhưng dù sao thần thánh kị sĩ đoàn xung phong quá mạnh mẽ. Vũ kĩ của hắn mạnh mẽ nhất, là người đầu tiên xông ra khỏi biển người đương đầu với mấy địch quân mạnh mẽ. Keng! Một tiếng vang lên, một vị thần thánh kị sĩ ở trên mình ngựa, nhờ sức mạnh của ngựa mà một kiếm đối đầu đã trực tiếp đánh cho Alfa thị vệ trưởng thoái lui bảy tám bước. Nguyên bổn Alfa thị vệ trưởng thực lực cũng là cấp bảy cấp tám. Vị thần thánh kị sĩ đoàn kia thực lực nhiều nhất cũng chỉ tương đương nhưng nhờ mượn sức ngựa xông lên nên một kiếm này Alfa thị vệ trưởng không thể đỡ được. Alfa thị vệ trưởng ổn định thân thể, cảm giác được lòng bàn tay cầm kiếm tóe máu, bàn tay đau nhức run rẩy liên tục liền vội vàng chuyển kiếm sang tay trái. Tên kị sĩ kia đã thúc ngựa nhảy đến, Alfa mắt thấy đối phương một kiếm nhằm thẳng cổ mình đâm tới, một kiếm cực kì tinh chuẩn hiển nhiên là thao luyện kĩ càng hàng ngày. Hắn vội vàng lắc mình né tránh nhưng phía sau thần thánh kị sĩ đã tới sát người. Alfa thị vệ trưởng cùng ba trăm thị vệ gia tộc Rowling ngăn cản không được tới mười phút đồng hồ đã thất bại, trong đó một nửa thậm chí chưa nhìn thấy thần thánh kị sĩ đoàn đã bị bại binh bỏ chạy làm cho tản mát, mà những người thân thủ cao minh như Alfa bị vây hãm trong thần thánh kị sĩ đoàn, mỗi người đều phải đối phó với năm ba địch nhân nên nhất thời đều gặp phải tình huống nguy hiểm. Alfa thị vệ trưởng đầu tóc tán loạn, vừa rồi đối phương một kiếm đã hớt đi một mảng tóc trên đầu hắn. Giờ phút này vị mỹ nam tử nổi tiếng đế đô đầu tóc tán loạn, trên mặt đầy máu tươi. Hắn gặp phải đúng ba gã thần thánh kị sĩ đoàn mũi nhọn trùng phong phía trước mở đường. Ba gã kị sĩ trong đó một người là cấp tám, hai người cấp bảy. Alfa đem hết toàn lực nhưng chỉ có thể liên tiếp thối lui, trong chốc lát trên người đã có vài vết thương. Hai bên đều là cao thủ võ nghệ cao cường, binh khi một khi dính vào cơ thể thì đấu khí bộc phát tạo thành tổn thương, trong nháy mắt có thể làm cho vị trí bị đâm trúng vỡ ra đầy máu thịt. Thị vệ trưởng này mặc dù có tiếng là mỹ nam tử nhưng khi ra tay lại dường như điên cuồng, mắt thấy lâm vào hiểm cảnh, mỗi kiếm mỗi kiếm đánh ra cũng đều như không muốn sống nữa, cánh tay trái của hắn bị chém một kiếm, dưới đấu khí bạo liệt của đối phương khiến cánh tay hắn dường như đã trở thành cánh tay máu, trên vết thương lộ ra cả xương trắng. Nhưng trả giá cho một kiếm này, Alfa lại một kiếm đâm vào bụng một gã thần thánh kị sĩ, trên trường kiếm mang theo đấu khí như suối chảy. Dưới một kích như vậy, đấu khí phá hủy nội tạng, nhất thời tên kị sĩ kia miệng phún mạnh ra máu tươi, nhìn cũng biết không thể sống nổi. Hai gã kị sĩ mắt thấy đồng bạn chết, hai mắt đỏ rực liên tục chém đến. Alfa lại bị thêm vài vết thương nữa, bắp đùi cũng trúng một kiếm nhất thời ngã xuống mặt đất. Đối phương thấy vậy cẩn thận một kiếm nhằm vào tim Alfa đang nằm trên mặt đất. Alfa ra sức tránh né, mũi kiếm đâm vào vai hắn, khiến cầu vai bị đấu khí làm cho vỡ vụn. Nguồn: truyentop.net Hai gã kị sĩ đang muốn đâm thêm một kiếm nhằm tiêu diệt đối thủ cường hãn này thì bên cạnh đã có thị vệ trung thành của gia tộc Rowling hung hãn xông đến, hắn người đầy máu tươi ôm lấy một tên kị sĩ hét lớn: " Đại nhân, mau đi" Oanh một tiếng, tên kị sĩ bị ôm giận dữ, đấu khí bộc phát khiến tên thị vệ gia tộc Rowling phía sau toàn thân xương cốt vỡ vụn, thân hình như một một cái bao tải bị vứt đi, người chưa rơi xuống đất đã tắt thở. Alfa hai mắt đỏ đậm, hắn cho rằng mình không thể chết như vậy, bóng kiếm bay đầy trời, tại mũi kiếm phát ra một đấu khí như suối, sau đó hắn nhanh chóng lùi về phía sau. Một chiêu này cũng chỉ cản đối phương được trong chốc lát. Hai gã kị sĩ hoành kiếm đón đỡ, dưới sự va chạm của đấu khí khiến tay cũng tê điếng, không khỏi hoảng sợ. Đối thủ đã bị thương nặng như vậy cư nhiên còn có thể phóng ra đấu khí cường đại như vậy. Khi nhìn lại, Alfa đã biến mất trong đám loạn quân. "Điện hạ, mau để cho kỵ binh xông tới đi" Bá tước Raymond nhìn thấy ba trăm thân vệ chết thảm trọng, trong tim ứa máu. Những thân vệ kia đều là lực lượng hắn bồi dưỡng lâu năm cả. Nhất là chứng kiến Thị vệ trưởng Alfa máu tươi đầy người thất bại trở về thì hắn không dám chậm trễ nữa. Mắt thấy ba trăm thị vệ dùng máu tươi cản đường thần thánh kị sĩ đoàn, nhìn thấy cơ hội này hắn lập tức quay lại phía Đại hoàng tử kêu lên : "Bây giờ phản kích còn có cơ hội, Điện hạ" Hắn trong lúc gấp gáp, vừa mới gọi "Bệ hạ", lại thay đổi trở lại thành điện hạ. Đại hoàng tử sắc mặt thâm trầm nhìn thoáng qua gã kị sĩ bên người, thấp giọng nói: " Hừ, cho người của Juncker tới chặn chúng lại" Lời này vừa ra, Bá tước Raymond thân thể chấn động, không thể tin được nhìn chằm chằm vào Đại hoàng tử. Lúc này người còn sợ tổn thất thực lực. Bá tước Raymond tức giận đến sắc mặt tái nhợt, trong lòng thầm hận, chính mình cũng không tiếc phái Alfa đi liều chết, ngươi vẫn còn đau lòng một ngàn trọng kỵ binh này? Lão bá tước dụng lực dậm mạnh chân, sau đó xoay người lên ngựa nhằm phía mặt sau quay lại, người ở trên ngựa, oán hận trong lòng biến thành một tiếng hét lớn: "Juncker" Juncker tướng quân từ mặt trước trở về, sư đoàn thứ hai của thành vệ quân đã trong tay hắn, một nửa đã đi tấn công cửa lớn hoàng cung, nửa còn lại bị thần thánh kị sĩ đoàn đánh tới tán loạn. Vị tướng quân này đang liều mạng điều tập thủ hạ quan quân đắc lực ngăn chặn kẻ địch, thấy bá tước hô lên, Juncker tướng quân giật ngựa quay lại lớn tiếng kêu lên : " Bá tước đại nhân, người của ta không cản được nữa rồi. Mau mời Đại hoàng tử cho kị binh tới đi!" Bá tước Raymond nhìn thấy thần thánh kị sĩ đoàn vọt tới, khoảng cách với mình còn chưa đầy năm trăm thước, hét lớn: "Điện hạ có lệnh, cho người chặn chúng lại" Juncker tức giận mắng to: " Chặn cái gì mà chặn? Raymond ngươi điên rồi sao? Bọn chúng đều là kị binh! Là kị binh! Thủ hạ lão tử đều là bộ binh." Bá tước Raymond sắc mặt tái nhợt, thân thể trên ngựa thoáng lảo đảo, dùng sức cắn môi thật sâu, liếc mắt nhìn Juncker một cái: " Đi hạ lệnh đi, nhanh!" Juncker điên cuồng hét lên một tiếng, tự tay giật đứt áo choàng, sau đó đoạt lấy một thanh trường mâu từ người một thị vệ thủ hạ, sắc mặt nhăn nhúm hét lớn: " Thân vệ, cùng theo ta lên! Đem bọn thần côn này đánh lui!" Juncker mang theo mấy trăm tên bộ binh quay lại, vũ kĩ của hắn không kém, cầm một thanh trường mâu tả xung hữu đột, rất khó khăn mới tạo ra một cái thông đạo. Vị tướng quân này cũng có thực lực bảy tám cấp kị sĩ , thân vệ phía sau cũng đều là những kẻ trung thành, lập tức nghênh diện đối đầu với thần thánh kị sĩ đoàn, hỗn chiến giữa mấy trăm người nổ ra. Giờ phút này thần thánh kị sĩ đoàn đã ào vào sân rộng, Bá tước Raymond thận trọng nhìn quanh, đột nhiên thấy Thị vệ trưởng Alfa đang nhanh chóng nhằm phía mình lao tới, người thuộc hạ lâu năm này của mình người đầy máu tươi, chân bước thấp bước cao đang cắn răng chạy tới. Tới bên người bá tước, Alfa trầm giọng nói: "Đại nhân, ta hộ tống ngài rời đi thôi… Ta vừa mới nhìn thấy, phía sau kị sĩ đoàn còn có những kẻ khác nữa". Bá tước Raymond đã nhảy xuống ngựa tới đỡ Alfa, nghe thấy thị vệ trưởng nói không khỏi biến sắc: " Còn có người, chẳng lẽ là….." "Tất cả đều là áo bào trắng! Ta xem thần điện lần này ngay cả trưởng lão đoàn cũng mời ra rồi!" Alfa trong mắt ngấn lệ, run giọng nói: " Đại nhân, chúng ta người không còn nhiều, ngài hãy lưu lại cho Rowling gia tộc một chút mầm móng đi!" Giờ phút này Đại hoàng tử sắc mặt âm trầm, nhìn Juncker mang theo người xông tới, hắn mới thở phào nhẹ nhõm một chút. "Thần điện thần thánh kị sĩ đoàn? Hừ…" Đại hoàng tử nghiến răng, trong lòng thầm mắng " Bọn thần côn". Bên người một ngàn trọng kỵ binh tinh nhuệ đã chuẩn bị kĩ càng, nhưng hắn lại chậm chạp không chịu hạ lệnh xung phong. Mắt thấy đám người Juncker cùng thần thánh kị sĩ đoàn đại chiến thảm thiết, vị Đại hoàng tử này trong lòng lại có một phen tính toán…. Trong chính biến lá bài để lại lớn nhất là gì? Là lực lượng trong tay mình. Một ngàn trọng kị binh này là do chính mình tâm huyết trong nhiều năm lặng lẽ thành lập. Một ngàn trọng kị binh này mới chính là hệ phái chân chính của mình. Về phần Bá tước Raymond hay Juncker tướng quân, mặc dù đều là bên mình, nhưng lòng người khó dò! Nếu chính mình bên người không có một ngàn kị binh này, chẳng phải là thành một chỉ huy đơn độc sao? Chính biến thành công, Juncker cùng Bá tước Raymond đều là quân phương tướng quân, trong đế đô còn có mấy ngàn binh mã. Đến lúc đó, vạn nhất bọn họ nổi lên phản tâm, bấy giờ làm thế nào? "Hừ, trong lịch sử, võ tướng nắm giữ ưu thế binh quyền, phát động chính biến cũng không ít! Một ngàn kỵ binh này cũng nhằm sau khi chính biến chấn nhiếp Juncker cùng Bá tước Raymond, bọn họ không thể bị tổn thất được!" Đánh đi! Đánh đi! Thần thánh kỵ sĩ đoàn cùng Juncker nhân thủ đánh mạnh nữa vào, đánh đến lưỡng bại câu thương mới tốt! "Điện hạ….Nhân thủ của Juncker tướng quân hình như không trụ được rồi." Một kỵ sĩ bên cạnh ngồi trên mình ngựa nhìn chiến cuộc phía xa đột nhiên thấp giọng nói " Ngài có muốn hay không chúng ta xông tới?" "Chờ một chút!" Đại hoàng tử cười lạnh nói:" Yên tâm, Juncker tướng quân đúng là mãnh tướng phong phú kinh nghiệm, hắn vẫn còn có thể kiên trì trụ một lúc nữa." Kẻ bên người Đại hoàng tử nhìn thấy hắn cười lạnh lùng, trong lòng không khỏi cảm thấy sợ hãi đành ngậm miệng lại. Bá tước Raymond đã mang Alfa lên ngựa, hai người cưỡi chung một chiến mã, quay đầu nhằm hướng nhóm người Đại hoàng tử phi tới, phía sau chỉ còn chừng năm mươi tên thị vệ tinh nhuệ của gia tộc Rowling , mắt thấy Đại hoàng tử vẫn còn ngồi ngay ngắn trên ngựa nhìn quân lính của Juncker tử chiến cùng kị sĩ đoàn, Bá tước Raymond tức giận đến cơ hồ muốn hộc máu. Hắn vốn quan niệm sự đời lên voi xuống chó cũng không nghĩ ra giờ phút này Đại hoàng tử tính toán cái gì? Hắn vừa nhìn ánh mắt của Đại hoàng tử, biết là vị điện hạ này trong lòng chủ ý là bảo tồn thực lực? Mẹ kiếp! Cho dù muốn bảo tồn thực lực, điều kiện tiên quyết là ngươi trước hết phải lên làm hoàng đế! Thật ra, để cho thần thánh kị sĩ đoàn tiến vào trong quảng trường, ngươi không ngồi được vào ghế hoàng đế, còn lưu lại một ngàn kỵ binh làm gì? Để đảm bảo tính mạng khi bỏ chạy sao? Bá tước Raymond về tới bên người Đại hoàng tử, sắc mặt tự nhiên khó coi. Đại hoàng tử cũng biết chính mình có chút quá mức, cũng không muốn quá mức lạnh nhạt với vị quân phương trọng thần trợ giúp mình này bèn thuận miệng an ủi : " Bá tước Raymond ngươi gặp khó rồi… Thủ hạ của ngươi thề giết địch vì ta, đợi sau khi ta đăng cơ sẽ phong cho những dũng sĩ chết trận một tước vị hiển hách.!" Bá tước Raymond thật ra rất muốn hừ to một tiếng, bất quá không lại âm thanh đi đến cổ họng thì kìm nén lại trong lòng thầm nghĩ:" Người đã chết đi,nếu có được phong tước, phỏng còn có ích gì?" Hắn thấp giọng nói: " Điện hạ, Juncker tướng quân không trụ được lâu nữa…" "Yên tâm đi Raymond." Đại hoàng tử chậm rãi nói: "Quang minh thần điện tại đế đô có thể có bao nhiêu người? Đế đô thần điện chỉ cho phép giữ lại năm trăm lưu thủ kị sĩ, bọn họ nhiều nhất cũng không quá năm trăm, cũng không thể gây ra nhiều sóng gió. Ngươi nhìn xem, Juncker tướng quân không phải đã chế trụ được cục diện rồi sao…" Vừa nói, hắn giơ một ngón tay lên chỉ. Quả nhiên, tướng quân Juncker dũng mãnh không hổ là dũng tướng trong quân đội, hắn có thể được trao trọng trách phòng bị đế đô tự nhiên có bản lãnh không tầm thường, cầm binh xông trận lại càng am hiểu, thân vệ của hắn mặc dù lực lượng thân thể chiến đấu không thể bằng thần thánh kị sĩ đoàn, nhưng dù sao cũng là lão binh, hơn nữa Juncker có lực quan sát chiến trường nhạy cảm. Khi hỗn chiến, tên thân vệ bên người thỉnh thoảng phất cờ ra lệnh khiến phản quân của thành vệ quân phía sau nhanh chóng từ hoàng cung quay lại để cùng ngăn chặn bước tiến của thần thánh kị sĩ đoàn. Hai đạo nhân mã ở trước sân chém giết, thần thánh kị sĩ đoàn muốn xông vào trong quảng trường, Juncker tử thủ nơi cửa vào, mắt thấy thành vệ quân chết thảm trọng, nhưng là mấy trăm tên thần thánh kị sĩ đoàn cũng tổn thất không nhẹ bây giờ còn lại cũng chỉ hơn phân nửa. Trận chiến phía bên này quảng trường ít nhất lưu lại hai ngàn thi thể. Hầu tước Solomon là người tức giận nhất, hắn giờ phút này trong lòng hận thấu thần điện. Mới vừa rồi thần thánh kị sĩ đoàn xông vào hướng kia, chính là vị trí Solomon gia tộc cung tiễn thủ. Đương đầu với đợt trùng phong thứ nhất, chính là tư binh của gia tộc Solomon hắn, cho nên hắn tổn thất thảm trọng. Lúc đầu lặng lẽ dùng thương thuyền tiến vào đế đô, gia tộc tư binh chỉ còn lại có không được một nửa. " Xem ra vị ca ca này của ta tính khí vẫn còn quá hẹp hòi…" hoàng tử Thần đứng ở trên cứ điểm xa xa ở tường thành nhìn một ngàn kỵ binh của Đại hoàng tử, đương nhiên án binh bất động, hắn là người thông minh nên lập từ phán đoán được dụng ý của ca ca mình, không khỏi thở dài: " Hắn chẳng lẽ không biết tính cách này của hắn sẽ hại chết hắn sao… Hừ nếu như hắn không phải bảo tồn thực lực, úy kỵ tâm tư của tướng quân Juncker cùng Bá tước Raymond, sớm đem kỵ binh thủ hạ của hắn xung phong ra ngoài, thần thánh kị sĩ đoàn chưa chắc có thể đánh tới trước mặt… Hừ, hừ… Nói tới đây, Thần hoàng tử quay đầu nhìn Đỗ Duy, mỉm cười nói : " Đỗ Duy, ngươi biết không? Vị ca ca này của ta, trong lòng hắn vẫn hiểu hắn kiểu gì cũng đều không thể bằng ta cho nên mới hận ta vô cùng. Nhưng hắn lại phi thường kiêu ngạo, chính hắn cho rằng tại chiến địa hắn mạnh hơn so với ta … Hừ hừ, không phải chỉ là hai mươi năm trước làm đại biểu cho phụ hoàng đi tiền tuyến Tây Bắc tra xét một chút thôi sao… Hắn chân thật tưởng rằng hắn mạnh hơn ta sao? Buồn cười… Loại tính cách này của hắn sớm muộn cũng sẽ hại chết hắn thôi." Đỗ Duy giờ phút này trong lòng có chút phát lạnh, vị Hoàng tử Thần này hết từ quân bài này đến quân bài khác, trong lần chính biến này, sắc mặt hắn vẫn trấn định thong dong, trừ khi tên giả mạo Gandalf kia xuất hiện làm cho hắn có chút ngoài ý muốn thì ngoài ra hắn đều có mười phần nắm chắc… Thần điện, ma pháp công hội, cư nhiên cũng đều bị hắn không kèn không trống kéo vào việc này… Người này làm thế nào có thể được như vậy? Hơn nữa giờ phút này nhìn hắn ánh mắt lóe ra… Hình như hắn còn giấu ẩn chiêu bài gì? Đỗ Duy trong lòng tính toán, nhìn chiến cuộc gay go ở dưới đột nhiên cảm thấy hồi hộp trong lòng. Không được1 Không thể như vậy được Trong tâm tưởng của Đỗ Duy thật ra lại hy vọng Đại hoàng tử chính biến thành công, hắn mặc dù đối với Hoàng tử Thần có hảo cảm, nhưng là nghĩ tới nhiều nhất khi Hoàng tử Thần thất bại, tự mình thừa dịp loạn bậy cứu mạng hắn mang đi. Nhưng giờ nhìn lại… Nếu như Đại hoàng tử thất bại, như vậy gia tộc Rowling cũng xong đời… Mẹ, em trai cũng… Đại hoàng tử không thể thua! Đại hoàng tử không thể thua được! Nhìn Hoàng tử Thần gần ngay cạnh bên, trong lòng Đỗ Duy đột nhiên sinh ra một ý niệm làm cho chính hắn cũng kinh ngạc! Hoàng tử Thần chỉ đứng cách mình không quá hai thước khoảng cách, hơn nữa vì tín nhiệm chính mình nên thị vệ bên người hắn cũng đều bị lùi ra xa, chỉ để cho chính mình đứng cạnh hắn… Vị Hoàng tử Thần này không có vũ kỹ, chỉ biết ma pháp, trong tình huống ở cự ly gần như vậy nếu mình rút chủy thủ ra đâm vào cổ hắn một nhát… Như vậy, cả cục diện sẽ… Đại hoàng tử sẽ thành công, gia tộc cũng sẽ được bảo vệ. Ý niệm này một khi nảy sinh ra trong đầu thì dù làm thế nào cũng không thể áp chế nổi nữa, Đỗ Duy nghiêm mặt nhưng cũng không nhịn được đưa mắt lén lút nhìn tới nhìn lui yết hầu phơi bày lồ lộ của Hoàng tử Thần… " Đỗ Duy." Hoàng tử Thần đột nhiên quay đầu liếc mắt nhìn Đỗ Duy một cái, cau mày nói :" Sắc mặt của ngươi không được tốt lắm… Chẳng lẽ ma lực còn chưa có khôi phục sao?" Thanh âm của hắn mang theo một tia ấm áp, đột nhiên xoay người sang chỗ khác, đưa lưng về phía Đỗ Duy giống như đang tìm gì đó trong ngực. Động tác này đem lưng của hắn phơi bày hoàn toàn trước mắt Đỗ Duy, đứng ở góc độ của Đỗ Duy, tên thị vệ gần nhất cũng cách ngoài năm bước, chỉ cần bây giờ rút chủy thủ của mình ra… Đỗ Duy trống ngực đập thình thịch, loại trống ngực này cảm giác làm cho máu toàn thân dồn hết lên đầu, trong khoảng thời gian ngắn lưỡi hắn khô lại. Bàn tay của hắn để trong ngực đã lén lút siết chặt thanh chủy thủ dùng bạc nguyên chất tôi luyện của Listeria gia tộc tặng cho! " A, tìm được rồi!" Trong lúc Đỗ Duy đang do dự không quyết, Hoàng tử Thần chuyển thân quay lại, hắn trên mặt vui vẻ trong tay cầm theo một cái bình nho nhỏ, Hoàng tử Thần ánh mắt mang theo một tia ấm áp, đưa tay mang chiếc bình đặt xuống trước mặt Đỗ Duy: " Cầm lấy, uống nhanh đi!" Chiếc bình này đương nhiên dùng thủy tinh thượng đẳng tọa ra, chiếc bình thủy tinh tinh xảo thoáng nhìn đã biết không phải vật phàm. Đồ đựng bên trong không cần nghĩ cũng khẳng định đúng là thứ vô cùng trân quý. "Uống đi." Hoàng tử Thần mỉm cười nói:" Đây là thứ tốt đấy, chính là ma lực chi nguyên dược thủy, hiệu quả bổ sung ma lực của nó gấp mười lần ma lực dược thủy bình thường! Đừng cho rằng ma pháp của ngươi cường đại hơn so với ma đạo sư, một chai như vậy cho dù không thể bổ sung toàn bộ ma lực của ngươi nhưng cũng không phải không làm được gì. Loại đồ vật này rất trân quý, trong hoàng cung chỉ còn lại năm sáu bình. Hơn nữa, cách chế biến cũng đã mất đi, uống đi một lọ là mất một lọ đó!" Nói xong, chiếc bình đã được nhét vào trong tay Đỗ Duy. Nhìn sắc mặt Hoàng tử Thần ôn hòa, chiếc bình trong tay còn phảng phất mang theo hơi ấm của vị điện hạ này, Đỗ Duy đột nhiên trong lòng suy nghĩ hiện cực kỳ phức tạp, bàn tay trong ngực khẽ vuốt thanh chủy thủ… Thời khắc này, dưới ánh mắt ấm áp của Hoàng tử Thần, Đỗ Duy cảm thấy thanh chủy thủ trong lòng nặng ngàn cân, liệu có thể rút ra được không?!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]