Lái xe về đến nhà, Sở Vũ vui vẻ chạy vào nhà, đặt con rùa đen... À không, con thần thú kia ngay trên tủ đầu giường.
Lạc Thuần Hy thấy vậy liền nói: "Đem nó về phòng của anh đi."
Sở Vũ chớp mắt, nói như lẽ hiển nhiên: "Tôi để nó ở phòng của tôi đấy chứ, tôi ăn ở đây, ngủ ở đây, tắm ở đây, đương nhiên đây là phòng của tôi."
Lạc Thuần Hy: .....
Với cái lý thuyết này, từ đó Sở Vũ đường đường chính chính vào ở cùng, ngủ chung giường, quần áo cũng mang sang, tắm rửa cũng chuyển sang bên này.
Mới đầu Lạc Thuần Hy có chút không quen, như buổi tối theo một thói quen cô lại tỉnh nửa đêm, muốn hút thuốc, muốn uống chút rượu nhưng người bên cạnh cứ đè nặng, cũng chẳng thể đá ra, nằm trên giường chán rồi lại ngủ thiếp đi.
Vĩ Trầm cũng để ý, từ ngày giận dỗi với 'bà chủ nhỏ', mỗi ngày Lạc Thuần Hy đều đi làm muộn hơn một tiếng. Cũng từ hôm đó, đến trưa lại có người cắm rễ trước cửa văn phòng, ôm hộp cơm đợi bà chủ cùng ăn trưa, ăn xong lại vào phòng nghỉ ngủ đủ, chơi chán đến khi bà chủ tan làm thì bám áo về theo.
Vĩ Trầm chỉ có thể âm thầm thở dài, quả nhiên là người có tình đều sẽ khác, người như bà chủ cũng lơ là công việc.
Lạc Thuần Hy:.... Còn không phải là do buổi sáng anh ta lại đòi ăn sáng, ăn sáng cũng muốn cô ăn cùng, không thì không cho cô đi.
Cũng không biết tại sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-nu-phu/4610215/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.