Hôm sau Lạc Thuần Hy cùng Lạc Tử Trình về tới biệt thự lúc khá muộn. Lạc Thuần Hy lấy cớ mệt nên lên phòng trước còn Lạc Tử Trình bị cha Lạc kéo lại hỏi các kiểu như: Tại sao lại về sớm hơn dự định? Có phải có chuyện gì xảy ra không? Hay ăn gì chơi như thế nào?
Lạc Thuần Hy dựa tai vào cửa nghe được có chút ấm áp. Kiếp trước ngay cả bản thân cô là ai, ba mẹ trông như thế nào. Thậm chí cô cũng không biết bản thân từ đâu nhảy ra hiện tại đến đây nhìn mọi người tình cảm Lạc Thuần Hy cô có chút ghen tỵ cũng có chút hạnh phúc
Cô đương nhiên chưa ngủ luôn mà mở máy tính xem lại các bức ảnh khi đi đã chụp. Chủ yếu là phong cảnh, chỉ là cô dừng tại một bức ảnh chụp sau lưng Lạc Tử Trình nhìn bóng lưng cô độc của anh cô quả có chút đồng cảm cũng có chút bi thương. Nhấp chuột chuyển sang bức ảnh mà bà chủ chụp cho cô và Lạc Tử Trình là bức mà hai người cùng cười nhìn nhau mà không chính xác là chỉ có cô cười thôi anh vẫn nhìn cô lãnh đạm như vậy. Bức tiếp là ảnh cô thơm má anh, nghĩ lại tình cảnh lúc đó cô có chút xấu hổ
Tưởng đã hết nhấp sang nút chuyển vẫn thấy một bức ảnh là ảnh cô mặc chân váy xếp ly trắng áo thỏ hồng mặt nở nụ cười hết sức chân thật. Lạc Thuần Hy giật mình cô cũng có lúc cười thật lòng sao? Nụ cười đó thật sáng, thật chân thành biết bao.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-nu-phu/4610178/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.