Đằng Lệ không nói thêm gì nữa, nhặt chiếc điện thoại đang rơi trên mặt đất lên, nói với Nhu Nhã mấy câu.
Sau khi nóixong, hắn bình tĩnh gác điện thoại, lạnh lùng ra lệnh cho Ái Mạn Đạtđang đứng ở bên cạnh với vẻ mặt vui sướng khi người gặp họa, bảo cô taphải canh giữ Tâm Đồng cho cẩn thận, sau đó vẻ mặt âm trầm rời khỏiphòng.
Giấy khôngthể gói được lửa, bí mật chôn sâu trong lòng cuối cùng cũng bị người tavạch trần. Tâm Đồng vô lực ngồi trên mặt đất bên cạnh giường, không biết nên làm thế nào cho phải.
Đằng Lệ đã biết bí mật này! Hắn sẽ đối phó với kẻ nói dối, giả mạo em gái hắn như thế nào đây?
Nhớ tới truyền thuyết về “Ác ma Đằng Lệ”, Tâm Đồng không thể không run rẩy, nàng thật sự không biết nên làm sao để đối mặt với tất cả mọi chuyện sắp xảy ra………..
“Tôi đã sớm biết cô có vấn đề. Rõ ràng chỉ là kẻ lừa đảo, thế mà dám giả mạo em gái của Đằng tiên sinh.” Ái Mạn Đạt kinh thường nhìn chằm chằm Tâm Đồng.
Không có lý do gì để phản bác lại lời lên án của Ái Mạn Đạt, Tâm Đồng chột dạ cúiđầu. Nàng quả thật chỉ là kẻ lừa đảo, giả mạo thân phận của người khác.
“Cũng may là tôi phát hiện thái độ kỳ lạ của cô, nên mới nhắc nhở Đằng tiênsinh đưa cô ra nước ngoài du học. Hừ! Không nghĩ tới làm như vậy lạikhiến cho cô lộ ra dấu vết?”
Cả đêm ÁiMạn Đạt không ngừng châm chọc, quở trách Tâm Đồng. Mà Tâm Đồng thì lạigiống như con búp bê ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-mim-cuoi/1329781/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.