“A!” Tiếng kêu ngắn ngủn vang lên. Con dao của Tần Nhiên đã đâm xuyên qua trái tim của thằng côn đồ, khiến đôi môi của nó hơi run lên nhưng không phát ra thêm âm thanh nào nữa.
Tần Nhiên lạnh lùng nhìn chằm chằm vào biểu cảm trên khuôn mặt nó.
Ngay từ đầu cậu đã không hề có ý định sẽ buông tha cho thằng tù binh này.
Đặc biệt là sau khi cậu biết Kền Kền dùng các cô gái để giao dịch với thằng thiếu tá của quân phản loạn thì càng không buông tha.
“Không một thằng đồng bọn nào của Kền Kền là người tốt!”
Lại một lần nữa cậu có thể thấu hiểu sâu sắc hàm nghĩa trong câu nói của Kha Lâm.
Đối với Tần Nhiên, cậu không cho rằng mình là một người tốt. Vì phải tự mưu sinh từ sớm nên cậu đã được nhìn thấy một số việc thối nát trong xã hội. Cho nên, tính cách của cậu không thể nào chỉ có chất phác và chính trực. Nhưng cậu cũng không cho rằng mình là một người xấu. Bởi vì cậu vẫn giữ giới hạn cho chính mình, cho dù vào thời khắc cuối cùng thì cũng sẽ không vì bản thân mà đi tổn thương người vô tội.
Đương nhiên là có một phần nhỏ là do tác động của bộ pháp luật hoàn thiện của Liên Bang! Bộ luật đủ để làm cho người ta kính sợ!
Phần lớn còn lại là do bản tính lương thiện của Tần Nhiên. Đối với cậu, làm người có thể không nhân từ, nhưng nhất thiết phải lương thiện, không được hủy hoại hạnh phúc của người khác! Cậu vẫn luôn tuân thủ câu châm ngôn này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-lao-tu/92018/quyen-1-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.