Những viên đạn bắn trúng những vách tường sụp đổ và những khúc gỗ mục rữa.
Ngay tức khắc, gạch vỡ, vụn gỗ bay tứ tung.
Mà ngay sau khi nổ phát súng ấy, Tần Nhiên đã ngay lập tức xoay người bổ nhào qua một bên rồi lăn ra khỏi vị trí bắn phát súng ban nãy.
Tần Nhiên thật biết ơn Kha Lâm đã chỉ dạy cho cậu kỹ năng “trốn tránh”, nếu không có nó, dưới sức xả đạn của hai thằng côn đồ kia, chắn hẳn bây giờ cậu đã bị kẹt lại sau bức tường đổ nát nham nhở ban nãy.
“Đùng! Đùng! Đùng!”
Tiếng súng vẫn tiếp tục vang lên.
Hiển nhiên, một phát súng ban nãy của Tần Nhiên đã làm cho đối phương trở thành chim sợ cành cong, hận không thể cứ như vậy bắn chết Tần Nhiên đang núp sau bức tường.
Nhưng mà, chưa bàn tới việc viên đạn của khẩu M1905 không thể xuyên qua bức tường, cho dù có thể xuyên qua được đi chăng nữa thì Tần Nhiên cũng đã thoát khỏi nơi ấy từ đời nào rồi. Nên dù hai thằng kia có bắn điên cuồng cỡ nào thì kết quả chắc chắn chỉ có thể làm chúng nó thất vọng.
Tần Nhiên dựa vào trên vách tường, hít sâu một hơi, nắm chặt khẩu M1905 trong tay, chờ đợi cơ hội.
Một phát súng ban nãy không phải là cơ hội mà Tần Nhiên đang cần.
Trên thực tế, nếu không phải do thằng kia phát hiện không ổn thì Tần Nhiên sẽ vẫn tiếp tục phối hợp “đi lén lút - cơ bản” và “vũ khí lạnh (dao găm) - cơ bản” để xử lý những mục tiêu còn sót lại, chứ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-lao-tu/92015/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.