Nửa hộp thuốc lá xuất hiện trong tay Tần Nhiên.
“Tên: Thuốc lá”
“Loại hình: Tạp vật”
“Chất lượng: Bình thường”
“Thuộc tính: Có thể giảm sự lo âu, hợ hãi”
“Công dụng đặc biệt: Không”
“Có nên mang theo làm nhiệm vụ: Có”
“Ghi chú: Khi đối mặt với nỗi sợ hãi, khủng hoảng thật sự, nó cũng vô ích thôi!”
Bên cạnh hộp thuốc lá còn có một cái hộp quẹt, thuộc tính giống y chang cái hộp quẹt mà cậu tìm thấy ban nãy, loại hình đều là tạp vật, chất lượng cũng bị hao tổn.
Nhìn nhìn hộp thuốc lá trong tay, rồi cầm luôn cái bật lửa vừa tìm được bỏ hết vào trong túi áo.
Tần Nhiên không hút thuốc.
Một là vì sức khỏe, một là vì không có tiền…
Gen nhiễm vi rút cùng với giá một hộp thuốc bằng với tiền ăn hai bữa cơm chính là lý do khiến Tần Nhiên đã định trước không có duyên với thuốc lá.
Nhưng, nếu là trong trò chơi thì Tần Nhiên không ngại. Nhưng đương nhiên bây giờ không phải là lúc để hút thuốc.
Tần Nhiên khom lưng xuống, lại nghiêm túc lục tìm trong trong ngoài ngoài cái thi thể trước mặt thêm một lần nữa, sau khi chắc chắn rằng trên người thi thể ấy không còn cái gì có giá trị mới đứng thẳng dậy, rời đi.
Màn đêm đã buông xuống, Tần Nhiên cũng không muốn ở trong những nơi quá rõ ràng như căn phòng này chờ đợi bọn côn đồ kéo bè kéo lũ tới làm thịt.
Cậu cần tìm cho mình một nơi an toàn hơn, kín đáo hơn để trốn tránh.
Sau đó, cậu lại suy nghĩ đắn đo tiếp theo nên làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-lao-tu/92009/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.