Từng giây trôi qua.
Trong phòng làm việc của Tát Lỗ Tạp, ánh chiều tà rọi vào qua khe cửa sổ làm cho cái bàn gỗ như được phủ thêm một lớp sơn màu đỏ rồi ánh ngược lại vào người Tát Lỗ Tạp đang ngồi đấy.
Trên khuôn mặt hắn không có biểu cảm gì, trông như một pho tượng khô khan. Hắn cứ ngồi đấy, kiên nhẫn chờ đợi.
Tay hắn cầm một ly cà phê vừa pha xong. Mùi cà phê nồng đậm tràn ngập khắp căn phòng, nhưng Tát Lỗ Tạp cũng không nhấm nháp hương vị của nó như bình thường vẫn hay làm.
Trong lòng hắn có chút không yên!
Có việc gì đó không tốt sắp xảy ra!
Tát Lỗ Tạp vô cùng tin tưởng vào trực giác của bản thân.
Phải biết rằng, đây chính là thứ đã giúp hắn thoát chết mấy lần.
Nhưng vào lúc này hắn cũng không cho rằng có gì bất trắc.
Nhưng, đầu tiên, hắn phải biết được rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra đã!
“Rốt cuộc là việc gì nhỉ?” Tát Lỗ Tạp chau mày, nghĩ.
Hắn tự động nghĩ đến con chuột cống láo toét kia.
“Không thể nào! Đội binh mà Hán Khắc dẫn dắt có thể nhẹ nhàng giải quyết con chuột cống đó!”
Ngay sau đó, Tát Lỗ Tạp liền cười cười tự giễu mình nghĩ tùm lum, rồi lắc đầu.
Một thằng côn đồ có súng chỉ dựa vào mấy cái quỷ kế cỏn con kia làm sao có thể là đối thủ của binh lính chân chính cơ chứ?
Huống chi, đây là cả một đội!
Chỉ là việc bắt con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-lao-tu/2104858/quyen-1-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.