Bản năng mà Hán Khắc đã tôi luyện được trên chiến trường đã cứu mạng hắn trong thời điểm ngàn cân treo sợi tóc.
Đùng!
Ngay khi hắn nhảy qua một bên, một tiếng súng vang lên tại vị trí cách đám phế tích trước mặt xa hơn một chút!
“Nó ở chỗ đó!” Trong nháy mắt, bọn phản quân đã kịp phản ứng lại.
Tuy bọn chúng không biết tại sao Tần Nhiên rõ ràng nên kéo dài hơi tàn trong đám phế tích trước mặt, lại đột nhiên xuất hiện ở nơi đó. Nhưng bọn chúng lại biết rõ ràng nên làm như thế nào.
Đùng đùng đùng!
Ba cây súng trường phụt lửa liên miên đan chéo nhau khiến cho Tần Nhiên không có cơ hội nổ súng thêm lần nữa.
Nhanh chóng lộn nhào một cái, Tần Nhiên lại chui vào một đám phế tích.
Ánh mặt trời đan xem vào những vách tường tạo thành những vệt sáng như những con dao sắc nhọn, chia khung cảnh trước mặt thành hai phần, một bên sáng sủa, ấm áp, còn một bên lại u ám lạnh lẽo, ẩm ướt.
Tần Nhiên đang co người lại trong vùng lạnh lẽo, ẩm ướt ấy, nhíu mày lại.
Thông qua quan sát kỹ lưỡng ban nãy, cuối cùng thì cậu cũng đã xác định được người đứng đầu tiểu đội này. Nhưng điều ngoài ý muốn của Tần Nhiên là phát súng ban nãy của cậu lại thất bại.
“Bắn: Né tránh bằng trực giác, đối thủ hoàn toàn tránh khỏi phát súng, nhận 0 điểm thương tổn…”
“Đây là quân tinh nhuệ chân chính của phản quân sao?” Tần Nhiên nhỏ giọng, tự hỏi.
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-lao-tu/2104855/quyen-1-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.