“Khụ khụ! Khụ khụ!…”
Ngay khi Tần Nhiên rút miếng vải đang nhét trong miệng cô gái ra, một trận ho khan liền vang lên liên tục. Nhưng, cô gái này… hay nói đúng hơn là cô gái có khuôn mặt non nớt vẫn nhớ rõ lời nói của Tần Nhiên ban nãy, nên cho dù là đang ho khan thì cô gái vẫn cố gắng kìm giọng xuống, đôi mắt thì nhìn Tần Nhiên chằm chằm.
Cái ý muốn hiện lên rõ ràng trong mắt cô ấy…
Chính là hi vọng Tần Nhiên cởi trói cho cô.
“Từ từ, cô có thể giới thiệu một chút về bản thân cô không? Tốt nhất là nói kỹ một chút!” - Tần Nhiên không cởi trói cho cô gái ấy ngay lập tức, mà dò hỏi trước.
Cậu cần thông tin để có thể suy xét xem liệu cô gái này có tạo ra phiền phức cho cậu hau không. Tuy biểu hiện nãy giờ của cô ấy rất tốt, nhưng Tần Nhiên càng hi vọng cô ấy có thể tiếp tục duy trì cái “biểu hiện tốt” này.
Suy cho cùng thì cô gái này không giống như Kha Lâm, người mà cậu đã tin tưởng. Cô ấy chỉ là một người xa lạ!
Cho dù cô ấy có vẻ là người bị hại vì đang bị trói chặt trên giường của Kền Kền. Nhưng đây cũng không phải là lý do khiến cho Tần Nhiên có thể buông lỏng cảnh giác.
“Maggie – Y tá thực tập tại bệnh viện St Joanna… Lúc trước tôi và một đám người trốn trong một cái hầm trú ẩn bị bỏ hoang… ở trên đường ray của một trạm tàu điện ngầm trong phố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-lao-tu/2104849/quyen-1-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.