"Hôm nay lại về muộn, cứ đà này có lẽ trưởng khoa vừa ý cậu rồi " một anh chàng cùng phòng tuy không thân nhưng anh vẫn hay rất quan tâm tôi.
Tôi ảm đạm đáp mà cũng không đẻ ý thấy nét cười trên mặt anh ta
" Ưhm...mình mệt rồi,ngủ ngon "
"ngủ ngon "
<<<<~~~~~~~~~~~~~mong các cậu ủng hộ~~~~~~~~~~~~~~>>>>
Hơi thật thoải mái Tử Vy hít một hơi thật sâu lâu lắm rồi mới có cảm giác thoải mái như thế này. Cô ngửa đầu lên trời hóng mát, không hiểu hôm nay tại sao ông trưởng khoa khó tính kia cũng đã tha cho mình một ngày quả là một ngày tốt mà. Tử Vy liền chạy ù về nhà, mẹ cô đang chuẩn bị đồ ăn mùi đồ ăn ở nhà là tốt nhắt Tử Vy chạy đến ôm mẹ làm bà thoáng giật mình.
" Con về rồi à " bà quay sang đẩy cô ra phòng khách mẹ vẫn như ngày nào vẫn khỏe mạnh, nhưng giờ đây nét mặt kia đã nhợt nhạt đi vì tuổi tác.
" Con nhớ mẹ lắm " Tống Tử Vy ôm choàng lấy mẹ làm mẹ không kịp phản ứng.
Bà đẩy cô ra đi vào nhà bếp bà vừa đi vừa nói " Sắp xong rồi "
................................
Hơi thế mà đã bảy giờ tối, lại phải chia tay mẹ về lại nơi kia tuy thời gian gần nữa ngày nhưng thật ít để có thể trò chuyện, ăn cơm, phụ giúp việc nhà...
Tống Tử Vy ra cửa vẫy tay chào bà bà dặn dò rồi vào nhà, Tử Vy đợi bà khép cữa mới đi, đây là hình đáng người phụ nữ cô yêu rất nhiều.
Vừa đến cổng chính bệnh viện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-han-thieu-gia-tha-cho-toi/19617/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.