" Đi đâu thế? " Hàn Nhất Thiên kéo tay Tử Vy xuống nhà không nói gì mà kéo tay cô đi một mạch. Đây Tử Vy vào ghế phụ rồi hắn cũng về ghế láy xe ra hướng biển chạy dọc theo bờ biển lớn.
" Woa... Đẹp thật!" Tử Vy cảm thán rồi đi đến cạnh những bông hoa oải hương màu tím cả cánh đồng rất đẹp như thể cô đã lạc vào chốn bồng lai. Mùi oải hương hòa quyện vào không khí thơm ngát. Sau một hồi dạo quanh chân Tử Vy cũng mỏi nhừ nên ngồi xuống.
" Sao thế?" thấy Tử Vy không tiếp tục đi mà ngồi xuống xoa xoa hai chân mình " Em mỏi à?" Hàn Nhất Thiên khụy gối xuống xem sao thì mới thấy gót chân Tử Vy đã đỏ một vệt lớn.
Hàn Nhất Thiên bế Tử Vy lên ôm chân và lưng cô ban đầu Tử Vy không chịu mà giải dụa nhưng sau đó cũng dùng hai tay ôm lấy cổ để hắn ôm mình ra xe.
Mấy ngày sau Tử Vy tối nào cũng cùng hắn lăn lộn trên giường đến tờ mờ sáng nhiều lúc cô tự hỏi hắn lấy đâu ra nhiều sinh lực như thế chứ? Nhưng cũng có những ngày hắn xuất một hai lần rồi thôi hay chỉ đơn giản ôm cô ngủ. Hưởng tuần trang mật bù đấp tình cảm gì chứ nó khiến cô hết sức lực thôi.
..... Một tuần sau họ trở lại thành phố A Hàn Nhất Thiên cũng không thể ở cùng cô mãi được hắn đã đi làm trở lại thì Tử Vy lại cảm thấy hắn không còn là phiền phức mà thiếu hắn cô cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-han-thieu-gia-tha-cho-toi/1863465/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.