...[tiếp tục ]
Muốn đẩy hắn ra nhưng cô đã hoàn toàn vô lực, rõ ràng hắn đang nhục mạ thân thể cô nhưng cô lại có cảm giác khoái cảm và tê dại từ trên ngực truyền đến. Khiến cánh tay cũng mềm nhũn, ngay cả chân cũng run rẩy theo.
Cảm giác ngày càng mãnh liệt rồi như tụ lại một chỗ, thẳng xuyên thấu thân thể nhỏ bé. Sự kích thích mãnh liệt này khiến ý thức Tử Vy hỗn loạn, có một chút không ý thức được cảm giác tê tê nhột nhột này là thế nào!
Mười ngón tay thay vì phải đẩy Hàn Nhất Thiên ra thì lại phục tùng mà ôm lấy đầu hắn, từng ngón tay luồn vào tóc hắn. Đôi mắt tràn đầy sự ngượng ngùng, một cảm giác khẩn trương khiến Tử Vy không dám ôm chặt đầu hắn.
Khi Hàn Nhất Thiên khẽ rút thân thể ra khỏi Tử Vy mới cảm thấy toàn thân thật lạnh lẽo. Cô mơ hồ nhìn thấy quần áo, đồ lót đang nằm tán loạn trên sàn nhà mà hắn lại đang.." Nhất Thiên " khóe miệng cô run rẫy...
Hàn Nhất Thiên ngừng việc trúc bỏ y phục, khóe môi hiện rõ sự vui vẻ nhìn ngắm Tử Vy như đang ngắm một tác phẩm nghệ thuật tuyệt mỹ. Cô biết thân hình hắn nhất định rất đẹp, nhất là khi chỉ mặc một chiếc quần tây âu các múi cơ săn chắc, vóc dáng cao lớn, cánh tay rắn chắc khiến phụ nữ mê muội trầm luân.
Lại nhận thấy sự khẩn trương của cô nên động tác cũng dừng lại, chỉ dùng ánh mắt ấm áp khiến cô dần thích ứng. Màu hồng phấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-han-thieu-gia-tha-cho-toi/1863458/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.