Bạn có biết mỗi chiếc giá áo, mỗi bộ váy, mỗi móc treo, mỗi tủ kính,mỗi vị trí ở đây đều được đánh số không?” Giọng nói của Tiểu Thiên vôcùng bình tĩnh, ánh mắt thuần nhiên trong suốt lúc này ẩn ẩn lửa giận,nhưng đặc biệt sáng ngời, linh tuệ, thẳng thừng xoáy sâu vào đôi mắt ÁiNhĩ Lệ Linh, khí chất trong trẻo mà hiếp người, đồng thời khiến cho tấtthảy những người dõi mắt theo đều nín thở nghe nhóc con nói tiếp. “ Bạnkhông biết đúng không?” Một tia sáng lạnh lia qua.
Bị thái độ tự tin và có thể gọi là ngạo mạn một cách non nớt và đáng yêu này của Tiểu Thiên làm cho giật mình, trong lòng cô ta thầm than bản thân nhìn lầmngười, quá xem thường cô gái nhỏ trước mắt này, ánh mắt trong vắt đó cực giống người mà cô ta câm thù, nuôi hận bao lâu nay, luôn bình tĩnh vàthong thả bất kể rơi vào hoàng cảnh nào cũng chẳng hề hoảng loạn đókhiến cô ta cảm thấy áp bức vô cùng, đều có một chữ Thiên trong tên,trên đời lại có thêm một kẻ khiến cô ta tức giận mà bức bối vô phươngphản kháng. “ Đúng vậy... bạn muốn nói gì nữa?” Gương mặt cô ta táinhợt, càng ra vẻ yếu ớt đáng thương, rụt rè ra mặt vì dù có bị làm chokinh hãi, cô ta vẫn muốn tận dụng nỗi sợ của bản thân che dấu và giúp đỡ vở diễn nhàm chán của chính mình càng thêm đạt.
Nhưng thừa nhận rồi, cô ta không đoán ra được nhóc con muốn làm gì, cô ta không tinnhững gì mình không biết kia có thể đem cô ta định đoạt, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-hac-bang-duong-the-chi-sung/1478749/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.