" Mời bạn nữ sinhkia. Người ngồi ở dãy ghế cuối cùng mang kính trắng bước lên đây." Giọng nói của Tô Khải Phong không mặn không nhạt , không nghe ra vui buồn hay cáu giận , nhưng ánh mắt của hắn quá trực tiếp lại quá mức lạnh lùng.Diệp Luân liếc qua biểu tình thanh lạnh của hắn , âm thầm thương tiếcthay cho nữ sinh vừa mới bị kêu lên kia.
Thiếu gia nhà họ Tôtrước giờ trong bất kỳ tình huống nào cũng đòi hỏi yêu cầu rất cao ở mọi người xung quanh, sinh ra là con nối dõi của Tô thị từ nhỏ đã đượcnuông chiều, muốn gì có nấy, mặc dù bên cạnh đó hắn cũng bị bắt học hành nhiều thứ bị ép buộc để học thật giỏi, nhưng một kẻ sinh ra trong giớithượng lưu có cái tự tôn riêng của mình, kẻ đứng ở vị trí càng cao thìlòng tự tôn càng lớn , như vậy thành công dưỡng thành tự mãn, chí íttrước khi bị đá xuống đài thì hắn vẫn còn có thể ngông được như vậy mãi.
Nói ra chính là việc Tiểu Thiên thờ ơ đối với bài thuyết trìnhcủa mỉnh , Tô Khải Phong cảm thấy không vui , trước giờ chưa ai xem nhẹhắn như vậy , người ta có thể nói xấu sau lưng hắn như thế nào hắn không biết nhưng đối với một người thẳng thừng biểu lộ vô cảm với bản thânnhư vậy , hắn cảm thấy tự tôn chính mình bị xúc phạm. Và vì sinh ratrong xã hội xem trọng nề nếp và thể diện của gia đình và dòng tộc ,ngay cả cách để biểu thị sự bất mãn đối với một người khác cũng vô cùngcó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-hac-bang-duong-the-chi-sung/1478708/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.