Tiêu Phàm nhíu mày nhìn thoáng qua A Hoa tỷ, cố đè nén nỗi khó chịu trong lòng để a dua theo: “Chính xác! Cô nương đẹp đến nỗi hoa nhường nguyệt thẹn, chỉ có những người giỏi giang như Tống Ngọc, xinh đẹp cỡ Phan An mới xứng với cô! Chứ những kẻ kém cỏi như tiểu sinh thì chỉ có thể thở dài nhìn ngắm cô nương mà thôi! Ôi thương thay thân tôi!”
Vừa nói xong, Tiêu Phàm bỗng cảm thấy hai chân mình hình như không còn nặng nề mỏi mệt nữa, cơ thể cũng nhẹ nhàng hơn. Cùng lúc ấy, từng tia sáng màu trắng hiện ra, bao quanh hai nắm tay và hai bàn chân của hắn.
[Hệ thống nhắc nhở: Điểm cho hành vi của quý ông: B. Nhận được 30 điểm mị lực. Kỹ năng Phẩm cách quý ông khởi động, điểm mị lực tiếp tục bị tiêu hao...]
Lời nhắc chợt vang lên này làm Tiêu Phàm khẽ giật mình. Hóa ra là vậy! Mợ nó, trò chơi này thật khốn nạn! Có ai thấy game nào mà người chơi muốn sử dụng kỹ năng lại phải hát tuồng chưa hả!
“Cậu cũng biết điều đấy! Nếu không phải cậu trơ tráo bắt nạt người chơi nữ thì có khi tôi đã tha cho cậu rồi. Còn bây giờ thì tôi khuyên cậu đừng nên kháng cự nữa, để tôi đánh nhanh rút gọn nào! Tôi tốn không ít thời gian ở đây rồi đấy! Sau vụ này tôi còn phải đi đến Thành phố dưới đất mua vật phẩm, mau mau đạt được cấp 10 để rời khỏi Tân thủ thôn nữa!” A Hoa tỷ không hề biết trong khoảnh khắc vừa rồi Tiêu Phàm đã trải nghiệm những gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-doanh-dia/4583849/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.