Đêm đó, Vương Châu Nhi cho người bắt Ôn Mặc Di đứa tới chỗ cô, ả bị bỏ vào một bao tải lớn, bị thuộc hạ của cô kéo vào như kéo một bao rác, lê lếch từ ngoài ngỏ vào trong.
Khi gở cái bao ra, Ôn Mặc Di bị trói như đoàn bánh tét, miệng bịt chặt, toàn thân sây sát, Vương Châu Nhi ra hiệu cho thuộc hạ cởi trói.
Vừa mới vứt khăn bịt miệng, cái mỏ hổn của ả la lên ó trời.
" Con đ.iếm, Vương Châu Nhi sao mày dám bắt cóc tao? "
Vương Châu Nhi " Hừm " lạnh một tiếng rồi cười nhạt, chẳng nói chẳng rằng vung tay năm ngón đập mạnh vào mặt Ôn Mặc Di, còn cố tình dùng những móng tay dài nhọn cào một đường, máu đỏ ri rỉ trên gò má trắng bệch.
Ôn Mặc Di chưng hửng, Vương Châu Nhi dám bắt cóc ả còn đánh cả ả, tức thì cơn giận dữ bộc phát ra tới miệng.
" Vương Châu Nhi mày dám đánh tao? " ả lớn tiếng mắng mỏ, định vồ lên đánh nhau với Châu Nhi, nào ngờ người của cô giữ ả lại còn thô bạo đá vào chân, bắt ả quỳ xuống trước mặt Châu Nhi.
" Con ch.ó tao không gây thù với mày, sao mày dám đối xử với tao như vậy? "
Tiếng chửi bới của ả chói cả tai, một bên mắt Châu Nhi nhướng lên, nhàm chán ngoáy ngoáy lỗ tai mình, xong lại lấy khăn lau sạch vứt vào mặt ả.
" Đúng, cô không gây thù với tôi, nhưng cô động vào người của Trịnh Tổng thì tôi nên xử cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-den-tu-thien-duong/2574926/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.