Minh Nhi giận đỏ cả mặt, cô biết hết mọi suy nghĩ của Vương Hoàng, cái gọi là giúp của anh chỉ là cái cớ để anh có thể động chạm cơ thể của cô.
Nói trắng ra là anh đang muốn ăn thịt cô!
Ý định xấu xa vậy làm sao cô chịu nằm yên mặc cho anh làm càng chứ?
" Tôi quen mặc vậy ngủ rồi, anh đừng có động vào tôi " Minh Nhi gắt gỏng cảnh cáo.
Nhưng, cô nói là chuyện của cô, nghe hay không lại là chuyện của Vương Hoàng, anh chẳng buồn để ý, cường thế khóa trụ Minh Nhi dưới thân, đừng nói là áo lót lẫn quần lót, ngay cả chiếc đầm cô đang mặc cũng bị anh giựt phăng không chút do dự.
Cơ thể trần truồng, trắng hồng đẹp tựa như ngọc thạch phơi bày trước cặp mắt háu đói của Vương Hoàng khiến hô hấp của anh trở nên khó khăn. Vùng dưới đang ngủ yên không kềm được mà rục rịch ngẩn cao đầu, anh nuốt nước bọt * ừng ực *.
Minh Nhi có thể thấy rõ sự thèm khát trên gương mặt tuấn mĩ kia, cô sợ đến mức hoảng loạn, vùng vằng thoát khỏi bàn tay rắn chắc, vừa nhón người lên Vương Hoàng đã lập tức ấn cô xuống đệm, gắt gỏng.
" Nằm im cho anh, em lì là anh tét đỏ mông em "
" Vô sỉ, anh muốn làm gì hả? " Minh Nhi giận đến tím tái mặt mày, nghiến răng mắng anh.
Câu hỏi của cô thật quá đổi dư thừa, hai cơ thể trần như nhộng nằm trên một chiếc giường, không làm chuyện chăn gối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-den-tu-thien-duong/2574907/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.