" Ngoan, em đói rồi phải không? Anh bảo Thẩm Mi mang thức ăn đến cho em nhé? " Vương Hoàng thủ thỉ.
Minh Nhi ngoan ngoãn gật đầu, anh lập tức gọi cho Thẩm Mi đến.
Tầm 20 phút sau, Thẩm Mi có mặt trong phòng, tận tay đút cháo, chăm sóc Minh Nhi cẩn thận. Vương Hoàng vẫn chưa chịu về nhà, ngồi lì ở đó giám sát Minh Nhi.
Đêm qua anh thức trắng vì cô đến nổi ngù gật, hai mắt giờ thâm quầng, Minh Nhi lo anh hao tâm sẽ bệnh, nhẹ giọng bảo anh đi về.
" Em vẫn chưa khỏe, anh sẽ ở đây, chừng nào em khỏe hẳn chúng ta cùng về..." Vương Hoàng kiên quyết không chịu rời đi.
Minh Nhi không phản bác anh, vì cô đã nói sẽ ngoan ngoãn nghe lời anh, bây giờ anh nói gì cô cũng nghe theo răm rắp.
Tuy nhiên, Thẩm Mi bên cạnh lại lo lắng cho chủ nhân ở mãi trong bệnh viện không ổn, vội vàng lên tiếng.
" Chủ nhân, xin người hãy nghĩ đến sức khỏe của bản thân,...
Ở đây đã có tôi lo liệu cho phu nhân rồi...xin người hãy về đi ạ..."
Thẩm Mi vừa dứt lời, hai mắt Vương Hoàng híp lại như mắt diều hâu, đằng đằng sát khí, anh " hừm " lạnh một tiếng, gắt gỏng ngay lập tức.
" Đây là lần thứ mấy cô nói câu này rồi?
Có lần nào cô làm tròn trách nhiệm không? "
Câu nói không sai lệch được chỗ nào, Thẩm Mi bị trách mắng không dám phản bác, vội vàng quỳ xuống nhận tội.
" Xin chủ nhân nguôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-den-tu-thien-duong/2574877/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.